NGƯỜI VIỆT ĐOÀN KẾT, TẠI SAO KHÔNG? Câu chuyện về đoàn kết và sức mạnh của nó có lẽ trong chúng ta không ai mà không rõ. Những đứa trẻ lên 1...
NGƯỜI VIỆT ĐOÀN KẾT, TẠI SAO KHÔNG?
Câu chuyện về đoàn kết và sức mạnh của nó có lẽ trong chúng ta không ai mà không rõ. Những đứa trẻ lên 10 cũng ít nhiều biết về nó khi thuộc nằm lòng những câu ca dao đầu đời “một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao”, hay những câu chuyện về bó đũa đã được học từ lớp 2.
Song, trên thực tế đoàn kết không phải là một khái niệm đơn nhất và bất biến, khi mỗi thời vận dụng sự đoàn kết một cách khác nhau. Mà truyền thống đoàn kết của dân tộc ta là đánh đuổi ngoại xâm, thay đổi những triều đại đã mục rữa thối nát và chống chọi với những thiên tai dịch hoạ. Đó là sự đoàn kết để cùng đứng về phía một nhóm người đang nắm quyền cai trị để bảo vệ đất nước, hoặc đoàn kết giữa những người khốn cùng chống lại sự cai trị hà khắc của nhóm người đang cầm quyền kia. Và, sau khi kết thúc mỗi sự kiện lịch sử ấy, sự đoàn kết cũng sẽ tạm chấm hết sứ mệnh lịch sử thiên liêng của mình.
Thế nhưng, có lẽ trong lịch sử dân tộc vẫn chưa một lần được nhìn thấy toàn dân đoàn kết để cùng xây dựng một hệ thống pháp luật chuẩn mực và một nền tảng dân chủ đúng nghĩa của nó. Để khối đoàn kết ấy không phải chọn đứng về phe nào để chống lại phe nào, mà chỉ đứng cùng với pháp luật chuẩn mực để bảo vệ nó và được nó bảo vệ lại.
Trong xã hội hiện nay đã phân hóa nhiều tư tưởng khác nhau. Nếu như những người chống cộng với tư tưởng lật đổ hay tiêu diệt, thì cho dù họ có tài giỏi như thế nào đi chăng nữa thì cuối cùng cũng chỉ tạo ra những mối thù truyền kiếp. Thật sự tôi luôn đồng cảm với họ và những nỗi đau của họ, vì gia đình, những người thân yêu ruột thịt của họ đã nằm xuống trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn, hay trên những chiếc thuyền chết chóc tìm kiếm vùng trời tự do sau những năm 1975. Nhưng chắc chắn với tư tưởng thù hằn ấy không thể nào mang ra để thay đổi và xây dựng đất nước được, vì đất nước này đã nếm quá đủ cảnh nồi da xáo thịt rồi, và đã quá nhiều năm rồi dân tộc ta chưa hòa giải và đoàn kết được.
Còn người việt đoàn kết – những người có tư tưởng hợp nguyên cấp tiến, họ mong muốn hoà giải dân tộc và biết đặt quyền lợi của đất nước lên trên những mối thù cá nhân. Họ muốn nối vòng tay lớn với tất cả để cùng đặt một nền tảng pháp luật chuẩn mực, làm thướt đo công bằng cho mọi sự vận động của xã hội, để từ đó xây dựng nền dân chủ đúng nghĩa cho đất nước.
Trên thế giới cũng vậy. Nếu không có tinh thần đoàn kết dân tộc vĩ đại, làm sao Nelson Mandela sau 27 năm lao tù có thể bỏ lại sau lưng mọi sự thù hận để bắt tay với người da trắng – kẻ đã cầm tù mình, cùng thoát khỏi bóng ma của chế độ phân biệt chủng tộc aparthied mà nối vòng tay lớn hòa giải dân tộc. Với nhân cách của một người làm chính trị lớn, ông Nelson Mandela đã hiểu rõ rằng muốn xây dựng đất nước tốt đẹp không còn gì khác hơn là đoàn kết và đoàn kết toàn dân tộc.
Nếu không có tinh thần đoàn kết vĩ đại ấy, làm sao bà Aung San Suu Kyi sau 21 năm bị giam cầm tại gia có thể bắt chặt tay với chính những người đã giam giữ mình để cùng đưa đất nước Miến Điện trở thành một quốc gia dân chủ hòa ái sáng ngời. Sau khi thay đổi chế độ độc tài quân sự đã 25 năm cai trị đất nước bằng việc gieo rắc sự sợ hãi, súng và nhà tù, chỉ bằng những lá phiếu của người dân, bà đã mở ra một trang sử mới và một tương lai rực rỡ cho Miến Điện.
Nếu bà Aung San Suu Kyi không có tinh thần đoàn kết và mong muốn cùng nhau nối vòng tay lớn để hòa giải dân tộc, thì liệu tướng Min Aung Hlaing với 500.000 quân tinh nhuệ trong tay có ngại ngùng để tạo ra một cuộc nội chiến mới nhằm bảo vệ sự an toàn cho chính ông và tất cả những người đã tạo ra chế độ quân phiệt của ông. Và khi đó, đất nước 50 triệu dân ấy chắc chắn sẽ tiếp tục trong những tháng ngày tan hoang và lụi bại.
Chính vì vậy, nối vòng tay lớn giờ đây là một yêu cầu cấp bách. Chỉ có sự đoàn kết toàn dân tộc và chỉ có người việt đoàn kết mới có thể gác lại quá khứ và làm lành mọi vết thương. Và, đoàn kết giờ đây không chỉ bằng lời nói mà phải bằng những hành động cụ thể, cũng như sự đoàn kết đó không bao giờ đứng về phía một phe nào để chống lại phe nào, mà đoàn kết ấy để xây dựng nền tảng pháp luật chuẩn mực và một nền dân chủ đúng nghĩa.
Nguyễn Phương Đông
Không có nhận xét nào