TUYỆT THỰC HAY LÀ MỘT ÂM MƯU !? Tôi kết bạn trên mạng để trao đổi tư tưởng, quan điểm, kiến thức, tranh luận với nhau những vấn đề về chính ...
TUYỆT THỰC HAY LÀ MỘT ÂM MƯU !?
Tôi kết bạn trên mạng để trao đổi tư tưởng, quan điểm, kiến thức, tranh luận với nhau những vấn đề về chính trị, xã hội, văn hoá, nhân tâm để những điều này được nảy sinh ánh sáng mà cùng nhau tìm ra sự thật nên không bao che hay làm ngơ trước sự giả dối của bất kỳ người bạn nào trên facebook.
Trên mạng gần đây xôn xao việc ông Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực đã hơn 1 tháng, đồng thời cũng nêu tên nhiều nhà dân chủ tuyệt thực nhiều lần, mỗi lần là hơn 20 ngày và có lần cũng dài hơn 1 tháng, riêng Tạ Phong Tần là siêu nhất những 50 ngày mà vẫn còn sức “chửi nhau oang oang với bọn cai tù”.
Trước khi luận vấn đề tuyệt thực của những nhân vật “siêu quần” này, tôi xin lược qua về chế độ nhà tù cộng sản (cs) mà người thân của tôi từng bị giam cầm từ năm 1989.
Nếu ai đó bị chụp cho cái mũ “âm mưu lật đổ chính quyền” thì sẽ bị bắt và tống vào phòng biệt giam 3 tháng và có thể hơn. Nếu bị bắt về tội chính trị mà ko bị biệt giam thì người đó là chim mồi của cs!
Tại sao cs chưa điều tra mà đã giam tù nhân chính trị vào phòng biệt giam? Vì đó là chiêu phủ đầu nhằm đánh cho tiêu tan ý chí, làm mất đi sự sáng suốt tinh thần và làm suy kiệt thể lực, thể trạng của tù nhân.
Khi tù nhân chính trị bị thấm đòn, lũ điều tra viên cs sẽ dễ dàng khai thác được những thông tin bí mật. Người nào hèn yếu, để cs thao túng nhào nặn vuông tròn thì chỉ 1 tháng hay ít hơn 1 tháng sẽ được cs cho ra phòng khác làm nhiệm vụ...
Phòng biệt giam cao chừng 1,3m, dài khoảng 1,4m làm cho tù nhân không thể đứng được mà cũng không thể nằm duỗi chân, trần và 3 vách tường là bê tông đúc, cửa phòng biệt giam làm bằng thép dày 2cm, khoét một lỗ vuông chừng 10cm để đưa thức ăn vào trong.
Những tù nhân bị biệt giam, một ngày cho ăn 2 lần vào buổi trưa và buổi chiều, mỗi lần lưng chén cơm hẩm, không có canh, không có muối, không có thức ăn. Mỗi ngày được 1 lít nước uống nhưng khi chúng chuẩn bị điều tra thì bỏ khát cả ngày rồi đưa đi điều tra vào lúc nửa đêm.
Sau 3 tháng thì các tù nhân biệt giam đều bị phù chân, phù tay do thiếu khoáng, thiếu đạm, thiếu dầu mỡ, nên cơ thể phát sinh ghẻ ngứa vì không được cho tắm dù chỉ là 1 lần trong suốt quá trình bị biệt giam! Nướu răng bị sưng, răng lung lay, bị sâu do không có kem đánh răng và không có tăm xỉa răng! Cổ họng và hốc mũi cũng bị đau, người lúc nào cũng hâm hâm sốt, nóng lạnh, nhất là vào giữa trưa do ánh sáng mặt trời nung nóng phòng giam cũng như về đêm vì hơi lạnh mặt đất, tường đá và cái lạnh trong không gian làm cho cơ thể vốn đã mất chất, mất nhiệt nên không chống lại được cái lạnh của thiên nhiên vì vậy toàn thân luôn bị nóng lạnh như sốt rét hành suốt đêm ko ngủ được, làm cho thân thể ngày một vàng ủng hơn, phù thủng, yếu nhược như muốn liệt. Đã vậy, mỗi ngày bọn phạm nhân lao động được sự chỉ đạo của lũ cai tù, cứ tới đập thình thình vào cánh cửa thép làm cho tù nhân chính trị chẳng thể ngủ và chẳng thể tĩnh lặng được tinh thần.
Sau thời gian bị biệt giam, tù nhân chính trị được chuyển đến phòng giam chung, lúc này họ đã bị rệu rạo cả tinh thần lẫn thể xác. Họ tưởng rằng sẽ dễ thở hơn nhưng lũ cs lại có chiêu hành hạ, tra tấn theo kiểu khác là để cho những phạm nhân hình sự cùng phòng quấy rối, kiếm cớ đánh đập và hoạnh hoẹ mọi thứ tội. Nếu họ vẫn còn cứng cỏi không chịu khai ra cho lũ đầu trâu nghe để báo cáo lại cán bộ nhà giam thì lũ đầu trâu lại có kế sách làm cho họ bị mất ngủ thường xuyên, thậm chí đang ngồi vệ sinh chúng cũng phá không cho đi được, nước uống cũng bị lũ đầu trâu giành giật, thức ăn bị chúng bỏ đất dơ vào khiến cho họ không ăn được. Lúc này, họ thấy chung quanh mình toàn là kẻ thù, tính mạng lúc nào cũng như chỉ mành treo chuông. Mỗi khi, tù nhân chính trị bị dẫn đi ra ngoài để điều tra thì lũ đầu trâu ở trong phòng thi triển ngay cái trò lục lọi và giấu đồ, nếu họ phản đối đòi đổi phòng thì sẽ bị lũ đầu trâu dần cho 1 trận hoặc bị đổi vào cái phòng khốn nạn hơn.
Sau 4 đến 5 tháng tù giam, tù nhân chính trị nào cũng bị bệnh đau dạ dày, hệ tiêu hoá thường có những lúc đầy hơi, và nhiều tạp chứng khác. Họ càng bị giam lâu trong tù càng mắc thêm nhiều chứng bệnh vì mấy chục phạm nhân giam chung có đủ loại bệnh khác nhau nên hơi thở của họ thải ra vô số vi trùng trong phòng giam ẩm thấp, bẩn thỉu, thiếu ánh sáng, khiến cho họ bị nhiễm bệnh nhất là phổi và tim bị tổn thương trầm trọng!
Chế độ thăm nuôi ở phòng giam 1 tháng 1 lần, cho nên dù người nhà có muốn đem thật nhiều thức ăn thì cũng ko thể giúp được cho họ là bao vì thực phẩm hầu hết là đồ mặn để giữ được lâu và đồ khô để gặm nhấm cho nên chẳng có bao nhiêu dinh dưỡng và cũng chẳng thể ăn no suốt 1 tháng, ngoài ra còn chưa kể bị lũ đầu trâu xin “đểu”. Còn đồ ăn bán trong tù thì 1 tuần 1 lần và chỉ là đồ ngọt nên dù có tiền cũng chẳng thể mua thứ mình muốn.
Nếu tù nhân chính trị nào nói rằng “truyền tài liệu mà họ ghi chép trong tù đưa ra bên ngoài được” là họ nói láo vì mấy chục tên đầu trâu ngày đêm giám sát thì làm sao họ có thể viết mà tuồn ra được! Lũ đầu trâu sẽ lục lọi lấy mất.
Trở lại vấn đề tuyệt thực! Như đã nói ở trên, tình trạng sức khoẻ của tù nhân chính trị chỉ còn chưa tới nửa mạng vì bị chế độ biệt giam, cách thức hành hạ của lũ đầu trâu mặt ngựa thì làm sao có đủ sức để mà tuyệt thực những 30 ngày hay 50 ngày được!
Chúng ta hiện đang sống trong thế giới phổ cập thông tin, nhiều lĩnh vực từ chính trị, xã hội... đến y học và khoa học, vì vậy hãy căn cứ theo thực tiễn của y học mà dùng đó làm luận cứ để chấp nhận hay bác bỏ sự tuyệt thực của hai nhân vật Tạ Phong Tần và Trần Huỳnh Duy Thức là những con người như thế nào?!
Các nhà khoa học và y học trên thế giới đã từng nghiên cứu về khả năng chịu đựng của con người, đặc biệt là thời Đức quốc xã đã bắt tù nhân nhịn khát xem mấy ngày thì kẻ được làm thí nghiệm bị chết và họ quan sát xem những tù nhân bị bỏ đói có cho uống nước thì bao lâu sẽ chết thì trung bình đến ngày 21 nạn nhân rơi vào ngưỡng nguy hiểm tính mạng, tiếp tục bỏ đói thêm mấy ngày nạn nhân bị tử vong!
Đức quốc xã không chỉ nghiên cứu xem quá trình những nạn nhân bị bỏ đói có những biểu hiện sinh lý, thể lý từng ngày ra sao và khi chết thể trạng như thế nào mà còn phân tích chức năng sinh hoá từ nội tạng và nhục thể bị tàn phá mà nghiên cứu để viết thành tự điển nhằm phục vụ cho ngành y học của họ. Tài liệu này tới nay vẫn còn hữu dụng cho các nhà khoa học tìm ra những loại thuốc chống đột quỵ, chống stress, chống ung thư...
Cơ thể người cần nước, đường, đạm, khoáng, béo là điều ai cũng biết nhưng chẳng mấy ai hiểu những chất dịch nhầy trong nội thể làm nên sự sinh hoá bên trong như thế nào!
a/ 25% nguồn dinh dưỡng - khẩu phần ăn nạp vào cơ thể người thì được chuyển hoá thành gluco cung cấp cho não. Nếu nguồn thức ăn ko đủ để chuyển hoá thành lượng đường tương ứng thì não sẽ mệt mỏi khiến cho mọi hoạt động bị chậm chạp, suy nghĩ kém gây ra lầm lẫn. Thiếu gluco - đường, cơ thể không chỉ mệt mỏi mà còn dễ bị nhiễm cảm, cúm và những bệnh cơ hội. Nếu thiếu gluco trầm trọng sẽ dẫn đến đột quỵ mà chết!
b/ 15% tổng lượng khẩu phần ăn được chuyển thành chất nhầy cho phổi, hầu họng, miệng lưỡi, dạ dày và đường ruột. Nếu thiếu chất nhầy, nhờn thì dẫn tới viêm họng, viêm lưỡi, viêm nướu răng, viêm phổi, viêm đường ruột, viêm hậu môn, viêm khớp...
c/ 20 đến 25% nguồn dinh dưỡng – khẩu phần ăn được chuyển thành chất béo để cung cấp cho não, gan, tim mạch, da, mắt, đường ruột, thận, cơ gân, nếu không có cholesterol thì não sẽ bị tổn thương, sự co bóp của cơ tim sẽ khó khăn gây nặng ngực và khó thở, chức năng thận bị trục trặc khiến cho sự tiểu tiện bị ê buốt, mạch máu sẽ bị dòn và bị vỡ,...
d/ 40% khẩu phần ăn được chuyển hoá thành protein và cung cấp khoáng tố để sản sinh ra tế bào mới, và tạo thành máu - khoáng tố là thành phần chủ yếu tạo nên phân tử máu – sắt, lưu huỳnh, coban, oxy. Nếu thiếu đạm trầm trọng (chưa kể đến thiếu khoáng) thì đã bị liệt cơ, suy tim, suy thận, liệt não vì máu gần như không có oxy cung cấp cho não.
Não và tuỷ sống là bộ phận quan trọng nhất. Tuỷ sống có nguồn gốc phát sinh từ lớp ngoại bì phôi, nhưng khi tuyệt thực đến ngày thứ 13 thì còn đâu ra nguồn dinh dưỡng mà cung cấp, não mất chức năng điều khiển nên tứ chi người tuyệt thực bị rơi dần vào tình trạng vô thức!
Tuyệt thực tới ngày thứ 13 thì máu gần như đã hoàn toàn mất oxy, trạng thái hô hấp của phổi chỉ đạt ¼ của sự hô hấp bình thường vì lúc ấy acide tiết ra trong dịch mật làm phân hoá những phân tử máu biến nó thành độc tố xeton, độc tố xeton lại cùng với acide từ trong dạ dày và ruột bốc lên phổi mà cùng nhau tàn phá mô phổi khiến cho mô phổi bị phá vỡ và viêm thũng.
Sau ngày thứ 13 tuyệt thực, không chỉ có phổi bị tổn thương mà dạ dày và đường ruột cũng là 2 cơ tạng bị tổn thương nặng nhất, bị viêm loét khiến cho người tuyệt thực buồn nôn kể cả uống nước vào cũng bị nôn ra cho nên sự tiếp nạp nước qua cách uống thông thường là ko thể!
Tại sao có sự nôn ra? Vì dạ dày và ruột đã bị acide làm viêm loét, máu phân hoá thành độc tố xeton làm cho cơ tim bị tàn phá, những cơ trơn, cơ vân của tim bị bóc tách ra, mô phổi và những mạch máu trong phổi cũng bị xeton acide phân hoá gây ra chứng thũng phổi. Gan lúc này cũng bị độc tố xeton và acide dịch mật làm cho thô hoá. Trong quá trình bị biệt giam thì cơ thể tù nhân chính trị đã không còn lượng mỡ dư trong máu mà thậm chí còn thiếu cholesterol. Chế độ ở phòng giam chung luôn bị căng thẳng do phải đề phòng nhiều người rồi chế độ ăn uống no đói thất thường làm cho cơ thể tù nhân chính trị càng thêm suy kiệt và bệnh tật.
Thận vì không có đạm mà bị suy, bị teo nay lại thêm độc tố từ máu bị phân hoá làm cho những tế bào, màng lọc của thận bị tàn phá khiến cho tiểu tiện khó khăn, di niệu làm tăng thêm sự tác hại cho phổi.
Chính từ những tổn thương liên hoàn mà não vốn đã bị mất nguồn gluco và cholesterol do bị tuyệt thực nay lại tiếp tục mất thêm nguồn oxy mà mất một cách trầm trọng bởi phổi hô hấp khó khăn do chất nhầy không còn nên hai vách mô phổi bị dính vào nhau khiến cho sự bung phồng gần như không thể, họng và khí quản cũng mất đi sự co duỗi nên không đẩy khí vào sâu trong phổi khiến cho não bắt đầu bị liệt, teo nhũn, từ 20 đến 21 ngày thì bị hôn mê sâu nhưng cũng có tình trạng hy hữu là 30 ngày, trường hợp này là đối với người đang sống bình thường còn những tù nhân đã đang bị giam cầm khổ ải thì không thể chịu đựng đến 25 ngày chứ đừng nói chi là 30 ngày! VÀ NẾU CÓ SỐNG THÌ CHỈ LÀ NGƯỜI THỰC VẬT!
Tạ Phong Tần, Trần Huỳnh Duy Thức và những ai đó bị giam trong tù lâu năm mà còn có thể tuyệt thực nhiều lần dài đến hơn 1 tháng mà không thành người thực vật hoặc không bị chết, thì đó là chuyện phi lý, phản khoa học, phản sinh học! Có lẽ họ là người ngoài hành tinh nên cơ thể không nằm trong quy tắc tự nhiên mà thôi!
Sự gian dối của Tạ Phong Tần bị phơi bày qua bức hình mà cô ta chụp đưa lên mạng nói rằng sau khi tuyệt thực 50 ngày thân thể bị teo quắt như thế đó! Nhưng cô đâu biết bức hình ấy đã tố giác sự gian dối man trá của cô.
Các nhà khoa học thế giới nhất là những nhà khoa học Đức đã quan sát hàng trăm ngàn nạn nhân bị bỏ đói chết thì xác của họ mặc dù có sự sút cân nhưng da không bị teo nhăn như hình Tạ Phong Tần đã chụp đưa lên mạng. Các cơ nhục của nạn nhân bị bỏ chết đói chỉ bủng nhão, chảy xệ vì các cơ vân, cơ trơn bị bóc tách ra không còn kết dính vào nhau. Tạ Phong Tần đã được chích liều thuốc teo cơ và làm mất nước cấp khiến cho cơ thể teo xọp như đã vừa trải qua tuyệt thực nhưng nó lại lộ ra dấu hiệu da nhăn nheo, hãy nhìn kỹ, quan sát mặt mũi và các cơ của Tạ Phong Tần trong hình chụp thì sẽ rõ.
Luật sư Lê Quốc Quân đã nói rằng: “khi tuyệt thực sâu, tiêu hết mỡ thì cơ thể sẽ lấy protein trong não để sống, do vậy ít nhiều dẫn đến việc não bị tổn thương...”. Ông luật sư này đọc sách y học ở đâu mà nói bậy, nếu như có dịch não nuôi cơ thể theo lời ông Lê Quốc Quân thì não phải được cái gì cung ứng cho nó chứ! Ví dụ: Cục pin muốn phóng điện thì phải được nạp điện mới có điện mà phóng ra. Nhưng thực ra não chỉ có chức năng liên lạc với cơ thể thông qua tuỷ sống và những sợi dây thần kinh, còn tuỷ sống chạy dọc suốt sống lưng là nơi chuyển tiếp các thông tin đến và đi của não bộ, từ cột sống các dây thần kinh toả khắp nơi, truyền tải các xung thần kinh đến và đi từ các cơ quan trong cơ thể, chứ làm gì có chuyện não lấy protein để nuôi cơ thể như ông Lê Quốc Quân nói. Cái lý thuyết vớ vẩn mà ông nêu ra thì tôi có thể đặt dấu chấm hỏi cho ông!
TRỞ LẠI SỰ VIỆC ÔNG TRẦN HUỲNH DUY THỨC TUYỆT THỰC.
Ông Duy Thức là người có tri thức, nhận thức chắc chắn biết rõ bản chất của cộng sản nên không bao giờ tuyệt thực mới phải chứ! Làm sao một kẻ sĩ đã từng viết ra kế hoạch “con đường VN” để cải tổ đất nước... mà lại làm cái chuyện tuyệt thực để tự huỷ diệt sinh mạng bản thân! Ông Duy Thức đâu thể đánh cược tính mạng quý giá của mình với cs, như thế là điên rồ vì chẳng ai đặt cá cược vào canh bạc mà mình chỉ có 1 phần thắng chín mươi chín phần thua!
Khi viết nên cuốn sách “con đường VN” thì ông đã đặt bản thân vào con đường chính trị nên phải luôn coi trọng tính mạng của mình vì có còn sống thì mới thực hiện được công cuộc đổi mới bộ mặt chính trị VN. Viết tới đây tôi nhớ câu nói bất hủ của người xưa “có cái chết nhẹ như lông hồng nhưng cũng có cái chết nặng tựa Thái sơn”. Đúng vậy! Người làm chính trị như ông Duy Thức phải biết tính mạng của ông lúc này rất là quý giá, nó nặng tựa Thái sơn nên đâu thể bỏ thí tính mạng trong việc “cá cược” tuyệt thực được! Vậy tại sao ông Duy Thức lại làm cái chuyện khôi hài tuyệt thực? Có phải ông Duy Thức đang thực hiện cho một âm mưu nào đó hay bị bắt buộc?!
Điển tích, Việt Vương Câu Tiễn, ăn phân của vua Phù Sai cũng phải nhẫn nhục mà ăn để cầu sinh chờ ngày phục quốc, nhờ vậy Việt Vương Câu Tiễn đã thực hiện được kế hoạch! Thế mà Trần Huỳnh Duy Thức lại ném mạng sống của mình vào cõi chết!
Nguyễn Thị Mỹ Nghệ
Không có nhận xét nào