SO SÁNH THÂN PHẬN NGƯỜI LÍNH TRONG CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ VÀ ĐỘC TÀI . PHÚC LỢI XÃ HỘI CỦA NGƯỜI LÍNH MỸ VÀ NGƯỜI LÍNH TRUNG QUỐC. Tuy thanh niên tr...
SO SÁNH THÂN PHẬN NGƯỜI LÍNH TRONG CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ VÀ ĐỘC TÀI.
PHÚC LỢI XÃ HỘI CỦA NGƯỜI LÍNH MỸ VÀ NGƯỜI LÍNH TRUNG QUỐC.
Tuy thanh niên tròn 18 tuổi phải “đăng ký nghĩa vụ quân sự” nhưng Mỹ không có “nghĩa vụ quân sự”. Phục vụ quân đội là chuyện hoàn toàn tự nguyện. Để khuyến khích người ta tự nguyện, Mỹ đề ra nhiều chính sách ưu đãi.
Chẳng hạn nếu đã có gia đình, muốn ở trong căn cứ, bạn sẽ được cấp nhà ở miễn phí, ngay cả tiền điện, nước, rác cũng không phải trả. Không muốn ở trong căn cứ, bạn sẽ được cấp tiền thuê nhà, số tiền nhiều hay ít sẽ phụ thuộc vào giá cho thuê nhà ở nơi gia đình bạn sống.
Không chỉ bạn mà thân nhân của bạn cũng sẽ được khám, chữa bệnh miễn phí.
Đã hoặc đang phục vụ quân đội, muốn mua nhà, bạn không cần phải có khoản tiền tương đương 20% giá trị căn nhà để đặt cọc như mọi người Mỹ khác. Bộ Cựu chiến binh của chính phủ Mỹ sẽ bảo lãnh để bạn được vay 100% và lãi suất luôn luôn ở mức ưu đãi.
Nếu bạn đã từng vay tiền để học gì đó trước khi phục vụ quân đội, quân đội sẽ thay bạn trả khoản nợ này. Trong thời gian phục vụ quân đội, bạn muốn học thêm gì đó, quân đội cũng đứng ra trả học phí thay bạn. Phục vụ đủ mười năm, người phối ngẫu và con cái của bạn sẽ được trả tiền học phí khi họ muốn học nghề hoặc học đại học.
Tại các căn cứ quân sự đều có chợ và siêu thị. Vì được bù lỗ nên giá bán thực phẩm và hàng hóa chỉ khoảng một phần ba hay một nửa giá ở bên ngoài. Chưa kể mua thực phẩm và hàng hóa trong các căn cứ quân sự không phải trả thuế.
Các căn cứ quân sự thường chỉ có trường từ mẫu giáo đến cấp hai. Cơ sở vật chất của các trường trong các căn cứ quân sự luôn khang trang, đầy đủ hơn những trường ở bên ngoài. Giáo viên cũng đông hơn, sĩ số mỗi lớp thì thấp hơn các trường bên ngoài vì Mỹ quan niệm, con lính cần được chăm sóc kỹ hơn, do thiệt thòi hơn bởi cha hoặc mẹ có thể vắng nhà dài ngày.
Hồi đầu năm nay, một tờ báo của quân đội Mỹ cảnh báo, con lính Mỹ đang gặp nguy hiểm vì thực phẩm dành cho chúng trong các trường ở những căn cứ quân sự “không an toàn”. Yếu tố “không an toàn” nằm ở chỗ… dư thừa dưỡng chất và con lính có khuynh hướng béo phì.
Luật Mỹ yêu cầu chính quyền liên bang phải ưu tiên tuyển dụng các thương binh, thân nhân tử sĩ, cựu quân nhân.
Theo luật, vị trí nào mà chính quyền liên bang cần tuyển dụng cũng phải mô tả “điều kiện tối thiểu”. Nếu các thương binh, thân nhân tử sĩ, cựu quân nhân, hội đủ “điều kiện tối thiểu” thì theo luật, vị trí đó phải dành cho họ.
Trong trường hợp cần “tinh giản biên chế”, luật Mỹ yêu cầu các cơ quan của chính quyền liên bang phải giữ lại các thương binh, thân nhân tử sĩ, cựu quân nhân. Các cơ quan của chính quyền liên bang chỉ có quyền loại bỏ những đối tượng này nếu như đã loại bỏ hết những nhân viên thuần túy dân sự khác.
Những chính sách vừa kể áp dụng cho tất cả mọi cá nhân đã hoặc đang phục vụ quân đội. Dẫu cho họ chỉ là… binh nhì.
Dân Mỹ vốn sính kiện nhưng chưa bao giờ có ai thắc mắc về những “đặc quyền, đặc lợi” dành cho những người phục vụ quân đội.
Nếu có thời gian, bạn nên đọc những bình luận bên dưới các video clip ghi lại hình ảnh liên quan tới lễ tang những người lính Mỹ tử trận, các bạn sẽ hiểu tại sao.
Công dân của xứ sở sính kiện có thể là nhất hành tinh này, xem những “đặc quyền, đặc lợi” dành cho những người phục vụ quân đội là điều đương nhiên.
Điều đương nhiên đó nhằm bù đắp thiệt thòi cho những người chấp nhận từ bỏ “chăn ấm, nệm êm”, chấp nhận đủ thứ ràng buộc để bảo vệ xứ sở, bảo vệ tự do, bảo vệ những giá trị của người Mỹ.
Đa số các công ty, cơ sở dịch vụ ở Mỹ đều có chính sách “giảm giá cho lính Mỹ”. Đi máy bay, lính không phải trả phụ phí do quá nhiều hành lý hay hành lý quá ký. Gần như tất cả phi trường ở Mỹ đều có “USO”. “USO” giống như khu vực dành cho “VIP” ở các phi trường tại Việt Nam. Tại Việt Nam, khu vực “VIP” ở các phi trường chỉ dành cho giới nhà giàu, đủ tiền mua vé hạng “C”. Ở Mỹ “USO” tại các phi trường chỉ tiếp đón lính Mỹ và thân nhân. “USO” là chỗ họ có thể ngủ nghỉ, tắm rửa, xem phim, ăn uống,… tất cả đều miễn phí.
Quân đội Mỹ có một căn cứ không quân tên là Dove đặt tại tiểu bang Delaware. Dove có một trung tâm chuyên tẩn liệm những quân nhân Mỹ tử trận ở nước ngoài. Tẩn liệm xong, quan tài được chuyển về cho gia đình.
Hôm đó, cả căn cứ Macdill ngưng hoạt động, quân nhân từ sĩ quan, hạ sĩ quan tới lính của bộ binh, không quân, hải quân, nhân viên dân sự,… làm việc trong căn cứ, xếp hàng dọc hai bên đường, từ cuối phi đạo đến cổng, tiễn biệt Binh nhất Brittany Gordon.
Ra khỏi Macdill, xe tang chở quan tài Binh nhất Brittany Gordon có xe cảnh sát mở đường đi qua nhiều xa lộ và tuyến đường. Suốt quãng đường dài 33 cây số, tất cả xe cộ đều ngừng lưu thông, cả dân chúng lẫn cảnh sát, lính cứu hỏa các thành phố mà xe chở linh cữu đi ngang, chờ sẵn hai bên đường để chào cô Binh nhất này.
Ở Mỹ, tin người lính nào đó vừa mới tử trận luôn được báo chí và các đài truyền hình địa phương đặt làm tin chính. Cũng vì vậy, tuy không có… loa phường, dân chúng vẫn biết, vẫn đổ ra đường đón người lính trở về trong quan tài phủ quốc kỳ Mỹ.
Lễ tang Binh nhất Brittany Gordon diễn ra cũng với các nghi thức vừa trang trọng, vừa thành kính như vậy.
Chỉ đạo lễ tang của một binh nhất là một ông thiếu tướng. Ông tướng hai sao đó chính là người lần lượt quỳ xuống trước mặt cha và chị Binh nhất Brittany Gordon, trao cho họ lá cờ Mỹ đã phủ quan tài của cô rồi cởi găng tay, bắt tay họ, đeo găng tay, đứng nghiêm chào họ, cung kính như chào thượng cấp…
Trong khi đó tình cảnh của người lính trong chế độ độc tài Trung Quốc thật bi thảm .
Hãng tin Reuters ngày 23-2 cho biết họ nhận được đoạn video ghi cảnh biểu tình trên từ chính những người tham gia.
Hàng trăm người biểu tình mặc quân phục tụ tập vào sáng 22-2 bên ngoài Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương Trung Quốc (CCDI), tức cơ quan chống tham nhũng của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Họ đứng thành hàng và hô vang các khẩu hiệu đòi quyền lợi của mình.
Theo một người lính xuất ngũ, một nhóm ít người hơn tụ tập ở trước Bộ Dân chính vào sáng 23-2 nhưng nhanh chóng giải tán. Hiện tại, Bộ Quốc phòng, Bộ Dân chính và CCDI vẫn chưa đưa ra bất kỳ thông báo nào về vấn đề này.
Trước đó, hơn 1.000 cựu quân nhân biểu tình bên ngoài trụ sở Bộ Quốc phòng ở Bắc Kinh hồi tháng 10-2016. Ngoài ra, các cuộc biểu tình quy mô nhỏ khác cũng thường xuyên diễn ra rải rác ở nhiều nơi trên cả nước.
Sự bất bình của các cựu quân nhân về chế độ trợ cấp của chính phủ dành cho quân nhân xuất ngũ tồn tại từ lâu tại Trung Quốc. Thế nhưng, sự việc này mới bùng phát thành biểu tình hàng loạt với tần suất tăng dần trong mấy tháng gần đây. Những người biểu tình mong muốn chính quyền tạo công ăn việc làm cho những quân nhân giải ngũ hoặc bổ sung phúc lợi cho họ nếu không tìm được việc làm.
Triệu Tâm Duyệt, một cựu quân nhân tình nguyện đến từ tỉnh Hải Nam, cho biết: “Trước đây, nếu là lính tình nguyện thì sau khi giải ngũ về nhà, chúng tôi sẽ được cấp đất. Nhưng mà bây giờ chúng tôi không có việc làm, cũng không có lương hưu. Chúng tôi không có gì hết”.
Mặc dù sở hữu lực lượng quân sự thường trực lớn nhất thế giới với 2,3 triệu binh sĩ, nhưng nếu Mỹ có Bộ giải quyết các vấn đề của Cựu chiến binh và quân nhân giải ngũ, ở Trung Quốc không có cơ quan nào như vậy.
Mỹ có cơ quan chuyên trách thuộc chính phủ có nhiệm vụ xử lý và giải quyết các vấn đề quân nhân giải ngũ, về hưu.
Còn tại Trung Quốc, các khoản trợ cấp tiền mặt do chính quyền địa phương phụ trách có nhiệm vụ đảm bảo phúc lợi cho các cựu chiến binh, điều đó đã dẫn đến sự đãi ngộ rất khác nhau giữa 2 nước.
Mặc dù hiện nay Bắc Kinh tuyên bố là thu nhập của cựu chiến binh cao hơn đôi chút so với thu nhập bình quân tại quê hương của họ, nhưng trên thực tế thường không phải như vậy.
Yu Shuiping nói rằng ở các khu vực nông thôn, hầu hết cựu chiến binh chỉ nhận được 400 nhân dân tệ mỗi tháng (khoảng hơn 1,3 triệu VNĐ). Nếu so với mức sống ở thủ đô Bắc Kinh, số tiền này chỉ đủ để... ăn một bữa lẩu loại bình dân.
Dương Hoài Linh
Không có nhận xét nào