Page Nav

HIDE

Grid

GRID_STYLE

Breaking News:

latest

KÝ ỨC TUỔI THƠ NHỮNG AI CÒN NHỚ: TIẾNG RAO KẸO KÉO ĐÂY! KẸO KÉO ĐÂY!

KÝ ỨC TUỔI THƠ NHỮNG AI CÒN NHỚ: TIẾNG RAO KẸO KÉO ĐÂY! KẸO KÉO ĐÂY! Nhắc đến kẹo kéo ngày xưa là nhắc về một thời thơ ấu. Tôi vẫn nhớ như i...

KÝ ỨC TUỔI THƠ NHỮNG AI CÒN NHỚ:
TIẾNG RAO KẸO KÉO ĐÂY! KẸO KÉO ĐÂY!

Nhắc đến kẹo kéo ngày xưa là nhắc về một thời thơ ấu. Tôi vẫn nhớ như in hình dáng ông lão gò lưng trên chiếc xe đạp sườn ngang, phía sau chở theo cái thùng gỗ đựng kẹo kéo, bán dạo trong từng góc xóm. Nhớ mãi tiếng rao khàn khàn lạc giọng giữa buổi trưa hè trời oi ả, nắng chang chang.

Mỗi lần nghe tiếng rao kẹo kéo, lũ trẻ con trong xóm lại ùa ra đầu đường để mua.
Khách hàng của ông là trẻ nhỏ lên ba, lên bảy… Hồi ấy, mua cây kẹo kéo tính bằng xu bằng đồng. Dưới bóng mát một tàn cây ven đường, ông dựng xe, mở cái thùng kẹo, để lộ ra cây kẹo kéo to như bắp chân người lớn, thoa tí dầu phộng, ông bắt đầu kéo ra những cây kẹo bằng ngón tay dài chừng mươi, mươi lăm phân (tùy theo số tiền mua của bọn trẻ), giữa có mấy hạt đậu phộng rang, rồi lắc tay một cái, cây kẹo gãy giòn tan, kẹp miếng giấy báo cắt sẵn vào đuôi kẹo, vậy là xong.

Bọn trẻ chúng tôi hồi ấy mê kẹo kéo lắm, mút cây kẹo nghe nó ngọt thanh, nhai hạt đậu phộng béo ngậy một cách thích thú.
Có đứa răng bị sâu ăn vẫn mê kẹo kéo.
Ăn xong, tối về răng nhức, khóc cả đêm, sáng hôm sau ngủ dậy cặp má sưng vù. Vậy mà vài bữa sau bớt đau lại cũng thèm kẹo kéo...

KẸO KÉO ĐÂY! KẸO KÉO ĐÂY!
Kẹo kéo, càng kéo càng dài
Càng dai càng ngọt
Chạy tọt về nhà
Xin bà năm xu
Xin mẹ một hào
Ra mua kẹo kéo
Cô kia tóc ngắn ngang vai
Ăn hào kẹo kéo tóc dài đến chân
Cô kia má đỏ chưa chồng
Ăn hào kẹo kéo mai đây lấy chồng.

Đàn ông ho gà
Đàn bà ho vịt
Ăn hào kẹo kéo
Nó tịt mất ho
Kẹo kéo đây! Kẹo kéo đây...!!!

(Nguồn: Sài Gòn Xưa)











Không có nhận xét nào