Page Nav

HIDE

Grid

GRID_STYLE

Breaking News:

latest

SÔNG NÚI TRÊN VAI GÌ MÀ NHẸ NHƯ BỌT BONG BÓNG VẬY ANH THỈNH?

SÔNG NÚI TRÊN VAI GÌ MÀ NHẸ NHƯ BỌT BONG BÓNG VẬY ANH THỈNH? Tôi đọc hết 50 câu, dù có những câu của những nhà thơ lớn, nhưng không thấy câu...

SÔNG NÚI TRÊN VAI GÌ MÀ NHẸ NHƯ BỌT BONG BÓNG VẬY ANH THỈNH?

Tôi đọc hết 50 câu, dù có những câu của những nhà thơ lớn, nhưng không thấy câu nào có sức nặng như là "sông núi trên vai"?
Đó là chưa nói toàn là thơ trung bình trở xuống. Xin lỗi, không phải bốc phét, bằng chứng là trên FB, tôi đã từng ứng tác không ít bài thơ, tầm thơ ở mức này, tôi xả ra một ngày phải hơn cả chục bài.
Quảng cáo "sông núi trên vai" mà thả thơ gì nhẹ hơn bọt bong bóng vậy anh Thỉnh?
Xin lỗi các nhà thơ có tên ở đây, nhiều câu thơ sến sáo và như khóc hờ đám ma vậy. Lỗi không ở nhà thơ mà ở người chọn. Từ "Núi sông" tiếng Việt chưa rành thì biết gì thơ mà chọn được thơ hay?
Những câu thơ đầy hào khí của cha ông một thời chống ngoại xâm bị nhốt hay cẩu đi đâu hết rồi?
Ơn trời, bọt bong bóng thơ này bay qua Bắc Kinh làm quà cho giặc chứ rơi xuống đất Việt Nam thì ô nhiễm lắm!

50 CÂU THƠ THẢ TRONG NGÀY THƠ VIỆT NAM 2019

Trời trong như nước trăng vằng vặc
Giấc mộng xuân tràn dưới bóng hoa
Trần Nhân Tông

Ba vạn quyển vàng vô dụng cả
Yêu dân chẳng trót, bạc phơ đầu
Trần Nguyên Đán

Nỗi lòng đau đớn lạ thường
Mặt trời vàng úa vì thương kiếp người
Nguyễn Du

Kim cổ miên man tình đất nước
Sao mình làm mãi một thi ông
Cao Bá Quát

Thương thay người ở đôi quê
Nẻo đi thì nhớ, nẻo về thì thương
Nguyễn Công Trứ

Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường
Bà huyện Thanh Quan

Ngày ngắn, đêm dài, đêm lại sáng
Đêm qua, ai có bạc đầu không?
Tản Đà

Việc nước việc quân bàn đã dứt
Bên song tựa gối ngủ cùng trăng
Hồ Chí Minh

Nỗi niềm chi rứa Huế ơi
Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên.
Tố Hữu

Hương xoan thơm mát chiều hè thịnh
Hương tím hay là mộng của cây
Huy Cận

Cái không mất thường ở trong nước mắt
Nguyễn Đình Thi

Em xa vời thảng thốt một làn mây
Việt Phương

Bố mẹ chỉ có những kỷ niệm
Để lại sau lưng, như một suối hương dài
Chính Hữu

Hoàng hôn ngựa cuốn cầu vồng lụa
Ngàn mây tràng giang buồn muôn đời
Nguyễn Xuân Sanh

Trưa đang đứng, còn đời mình đang chín
Giọt nắng vàng như mật sáng rưng rưng...
Bằng Việt

Ai phiêu bạt nơi chân trời góc biển
Có gọi thầm tiếng Việt mỗi đêm khuya?
Lưu Quang Vũ

Chỉ có thơ
Làm lẽ phải thầm lặng
Nguyễn Khoa Điềm

Dạ hương biến hóa tài tình
Hương bay một nẻo hoa rình một nơi
Vũ Tú Nam

Tiếng ve đỏ mà trời xanh lắm
Những gay gắt hồn ta đằm thắm
Thanh Thảo

Bâng quơ một tiếng chim đêm
Mà lưu bao nỗi niềm riêng ngang trời
Trần Nhuận Minh

Mây đi vắng trời xanh buồn rộng rãi
Sông im dòng đọng nắng đứng không trôi
Anh Thơ

Vĩnh viễn chim ca, vĩnh viễn nắng cười
Vĩnh viễn anh yêu em, như yêu sự thật
Xuân Diệu

Trăng non như một cánh diều
Trẻ con phất dối thả liều lên mây
Nguyễn Bính

Nhà thơ như con ong biến trăm hoa thành một mật
Một giọt mật thành, đòi vạn chuyến ong bay
Chế Lan Viên

Lịch sử thế kỷ hai mươi là lịch đường rừng
Thế kỷ mới chính là đường cao tốc
Phạm Tiến Duật

Tôi cay đắng tôi tột cùng hạnh phúc
Tôi cháy lên đâu phải để cho mình
Tô Hà

Những đám mây đã chở con qua dâu bể cuộc đời
Dương Kiều Minh

Dẫu ở đâu ta vẫn con của núi
Cảm ơn cây rừng giữ vía cho ta
Mai Liễu

Nâng lên sóng biển xô vào chén
Đặt xuống thì trăng lại rót đầy
Nguyễn Ngọc Oánh

Cát đi mãi chẳng thành đường
Tôi đi theo lối mẹ thường hát ru
Nguyễn Hữu Quý

Trúc xanh đốt ngắn đốt dày
Đốt thời gian ở trên tay mình cầm
Nguyễn Văn Hiếu

Trên cánh đồng của tôi mùa ấu thơ đã hết
những luống rạ khô như một giấc mơ vàng
Hồng Thanh Quang

Hương cháy lên tắt đi rồi lại cháy
Các anh cứ trẻ măng khi nhân loại đã già
Trần Cao Sơn

Có cái chớp mắt đã nghìn năm trôi
Nguyễn Trọng Tạo

Đêm Thúy Kiều sang nhà Kim Trọng
Nguyễn Du tắt bớt trăng và vặn thấp ngọn đèn.
Lê Trí Viễn

Gió nổi lên rồi con tàu đang chuyển động.
Lửa ở nơi không có dấu chân người
Trần Anh Thái

Nhận khẩu súng, núi xa gần lại
Mỗi ụ mối, gốc cây cũng Tổ quốc mất còn
Ngô Minh

Ta nuôi, nuôi trẻ trung trở lại

Biển xanh tươi như một nỗi đợi chờ
Trần Nhật Lam

Mắt quen nhìn thấy núi
Nên hồn xanh như rừng.
Tạ Văn Sỹ

Mỗi mỏm núi một người cầm súng
Y Phương

Cầu cho những lá đang xanh
Biết nương cuối rễ đầu cành mà tươi.
Lệ Thu

Mỗi ngày tôi luyện thành tôi mỗi ngày
Phạm Đức

Mầu hoa chẳng chịu lặng im
Lẫn vào sỏi đá thắp nghìn nén hương
Nguyễn Việt Chiến

Thủy chung còn một xóm nghèo
Người về tìm những thương yêu kiếp người
Lã Ngọc Khuê

Nhặt mưa nhặt nắng dãi dầu
Đem về mà ghép muôn mầu phận ta
Đặng Cương Lăng

Nói thương người lính trong tem
Chính là thương lắm người bên cạnh mình
Đinh Thu Vân

Trời Thanh Hóa là cái vó
Mà lúc nào cũng vớt được tôi lên
Văn Đắc

Áo dài bay cây đứng ngẩn bên đường
Lê Thành Nghị

Những đường chỉ tay dằng dịt các dòng sông
Cho con người về với cội nguồn
Từ Quốc Hoài

Tự tình yêu là nước mắt
Tự tình yêu là khúc ca
Phạm Hồ Thu.
(Theo Báo Văn Nghệ)

Chu Mộng Long




Không có nhận xét nào