EINSTEIN NÓI VỀ “ĐÁM NHÀ BÁO” Trump nói Fake News là kẻ thù của nhân dân. Nhưng đám đảng dân chủ và các tờ báo thiên tả nói rằng, Trump nói:...
EINSTEIN NÓI VỀ “ĐÁM NHÀ BÁO”
Trump nói Fake News là kẻ thù của nhân dân. Nhưng đám đảng dân chủ và các tờ báo thiên tả nói rằng, Trump nói: báo chí là kẻ thù của nhân dân. Và ngay lập tức nó được lan truyền đi để tạo ra sự kiện chống lại Trump một cách mãnh liệt.
Khi Trump nói: ông chống lại di cư bất hợp pháp, tức Illegal Immigration thì báo chí cánh tả và cực tả cắt gọt đi một chữ và nói rằng Trump chống lại dân nhập cư. Và nó lại tiếp tục tạo ra một làn sóng phản đối dữ dội của nhiều kẻ chống lại ông, thậm chí từ chính những người trung dung nhất trong các sự kiện.
Còn khá nhiều những vấn đề cụ thể khác nữa mà đám báo chí cánh tả và cực tả (thường thuộc về phe đảng dân chủ) cố tình bóp méo và làm biến dạng sự thật để cho dư luận hiểu sai lệch đi bản chất sự việc và nhằm chống lại ông ta một cách hết sức vô lối.
Chính bởi thế mà Einstein đã từng phải viết thế này về đám báo chí, truyền thông trong bức thư ông gửi cho một người bạn thân cũng là một nhà khoa học với tựa “ĐÁM NHÀ BÁO”:
“Nhưng nếu ta bị tính sổ công khai về những điều người khác đã nhân danh ta để nói và ta không có cách gì khả dĩ để tự vệ được, thì tình cảnh ấy thật thê thảm. Vâng, bất kỳ ai đủ nổi tiếng và bị đám nhà báo thăm hỏi.
Anh hãy tưởng tượng: một buổi sáng kia, một tay phóng viên đến gặp anh và vui vẻ hỏi rằng, liệu anh có thể nói đôi điều về ông N bạn anh được không. Thoạt tiên có thể anh sẽ cảm thấy phẫn nộ vì một câu hỏi như vậy. Song anh nhanh chóng nhận ra rằng, sẽ chẳng có cách nào để chạy thoát. Bởi nếu anh từ chối trả lời, tay phóng viên sẽ viết: “Tôi đã hỏi một trong những người bạn gọi là thân nhất của N, nhưng ông này đã khéo léo từ chối. Mong độc giả tự rút ra những kết luận hiển nhiên từ thái độ ấy”. Vì không có cách nào để chạy thoát, anh trả lời như sau: “Ông N là một nhân cách hào hiệp, thẳng thắn, được tất cả bạn bè quý mến. Ở bất kỳ hoàn cảnh nào, ông cũng nhìn ra được mặt tốt. Ông là người chịu khó và đảm nhận được rất nhiều việc cùng lúc; nghề của ông đòi hỏi ông phải dành hết tâm sức cho công việc. Ông là người yêu gia đình, luôn dành cho vợ tất cả những gì ông có...”
Bài viết của tay nhà báo: “N không thực sự coi trọng điều gì và có tài lấy lòng tất cả mọi người, hơn nữa lúc nào ông cũng đóng vai một người dễ dãi và mềm mỏng. Ông thuộc loại noi lệ cho công việc, đến mức không bao giờ nghĩ tới những chuyện riêng tư hay tham gia vào một hoạt động tinh thần nào khác. Chiều chuộng vợ hết mực, ông là tên đầy tớ ngoan ngoãng phụng sự cho các nhu cầu của bà ấy...”
Ở một tay nhà báo đích thực, bài viết sẽ còn giật gân hơn thế nhiều, nhưng với anh và với ông N bạn anh thì như thế có lẽ đã đủ. Ông ấy sẽ đọc những điều kể trên vào sáng ngày mai trên báo, và sự giận dữ của ông ta với anh sẽ là vô giới hạn, dù về bản chất ông ta có tốt bụng và vui tính đến đâu đi nữa. Nỗi đau khổ của ông ta sẽ làm anh đau đớn không nói ra được, vì trong thâm tâm anh vốn quý mến ông ta.”
Trích cuốn sách: THẾ GIỚI NHƯ TÔI THẤY.
Lê Luân
Không có nhận xét nào