QUÀ TẶNG NGÀY 8.3: GIẢI PHÓNG CÁI GÌ? (Cấm trẻ em dưới 18 tuổi) Nàng lấy chồng nhà giàu. Chồng con một. Cứ như chuột sa vào chĩnh gạo. Ngày...
QUÀ TẶNG NGÀY 8.3: GIẢI PHÓNG CÁI GÌ?
(Cấm trẻ em dưới 18 tuổi)
Nàng lấy chồng nhà giàu. Chồng con một. Cứ như chuột sa vào chĩnh gạo.
Ngày đầu tiên làm dâu, mẹ chồng dạy dỗ bao nhiêu điều. Nào cách ăn mặc, đi đứng, chào hỏi cho đến ăn ngủ. Mẹ nhấn mạnh: "Phận làm dâu, con phải biết ý tứ, ăn ở phải đạo. Cả đời mẹ đã làm tốt điều ấy. Mẹ mong con cũng như mẹ". Nàng vâng lời và được mẹ chồng khen ngoan.
Đêm ấy, nàng ăn mặc kín đáo, khẽ lên giường và khẽ quay mặt vào trong tường. Chồng lật nàng ra, lột xiêm y và ân ái. Nàng tỏ ra chống đỡ như con gái nhà lành. Chồng cằn nhằn: "Em bây giờ đã là của anh. Đâu như kẻ ngoài đường ngoài sá?". Nàng bịt miệng chồng, vì lúc đó ngoài cửa có tiếng động. Rồi nàng cũng buông thả cho chồng làm gì thì làm...
Sáng hôm sau, trong lúc chồng còn ngủ say sưa, nàng lo dậy sớm. Nàng bước ra khỏi phòng, miệng còn ngáp dài. Mẹ chồng đã dậy từ trước. Bà cầm chiếc gậy ngồi ở vỉa hè. Nàng chào mẹ. Mẹ chồng ứ hừ rồi khua gậy phang con chó rồi chửi con mèo: "Đồ nứng lồw!" Lúc đó có con gà mái chạy ngang qua, lập tức bị ăn luôn một gậy: "Tốt mái hại cồ!" Con gà la oang oác rồi chạy biến sau vườn...
Nàng không hiểu chuyện gì. Có lẽ cả đêm mẹ mất ngủ nên sinh ra cáu kỉnh. Nàng tìm việc gì đó để làm cho mẹ vui. Nàng vơ hết đồ đạc của chồng và của mình ra giặt. Một chậu to tướng. Nàng trút xà phòng vào ngâm. Trong lúc chờ xà phòng ngấm, nàng đi vệ sinh răng miệng. Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, nàng đã thấy mẹ chồng ngồi cạnh thau đồ. Bà cầm chiếc gậy khoắng vào chậu đồ. Những chiếc quần lót của nàng đều bị hất bỏ ra ngoài đất. Mẹ nói:
- Con của ta là con Giời con Phật, mày ăn ở thế này làm lú con tao...
Nàng tỏ ra hối hận vì không biết điều ấy. Lại càng mặc cảm khi nhớ lại đêm qua chồng đã hôn mình không chừa chỗ nào. Nàng đến bên mẹ:
- Con xin lỗi mẹ. Lần sau con sẽ ý tứ hơn...
Nàng âm thầm giặt hết chậu đồ cho chồng rồi mới giặt đến đồ của mình. Giặt xong, nàng phơi lên dây, chỗ nắng nhất cho đồ mau khô. Vừa phơi xong, mẹ chồng lại xuất hiện. Chiếc gậy của mẹ phất ngang trên những chiếc đồ lót của nàng. Cả chùm trắng, hồng, tím hoa cà... lần lượt rơi hết xuống đất. Mẹ nói:
- Đồ con gái phơi phóng phải ý tứ. Phơi phới thế này ô uế cả nhà bà...
Nàng lại lặng lẽ giặt lại và tìm chỗ thật kín đáo mà phơi. Bây giờ thì nước mắt bắt đầu lăn tràn qua mi mắt, chảy vào miệng đắng chát.
Tối hôm sau, ngủ với chồng, chồng cứ đòi nằm ngược. Nàng quyết không cho. Nàng quyết giữ gìn để không mất lòng mẹ, kể cả sợ chồng bị lú. Nhưng chồng thì quyết thà lú chứ không thể để mất niềm vui được làm thượng đế của nàng. Chồng nói:
- Bây giờ là thế kỷ 21, thế kỷ người ta đã giải phóng phụ nữ. Nghe lời anh đi, đừng nghe lời mẹ...
Bên ngoài có tiếng khua gậy. Tiếng gậy phang luôn vào cửa và giọng mẹ vang lên:
- Giải phóng cái lồw!
Nàng bịt mồm chồng. Chồng gỡ tay nàng ra và cười:
- Đấy, mẹ cho giải phóng cái lồw đấy nhé!
Bây giờ thì nàng bắt đầu hiểu phần nào. Giải phóng phụ nữ trước tiên là giải phóng cái lồw. Chưa giải phóng được cái lồw thì đòi giải phóng gì nữa?
Nghĩ đến đó, nàng thoát khỏi ức chế và làm mọi động tác khiêu khích chồng. Chồng sung sướng ngập chìm trong cơn lú. Ngoài cửa chiếc gậy vẫn khua như người mù đang tìm lối đi...
Chu Mộng Long
Không có nhận xét nào