TRƯỜNG CHINH HAY SÌNH TRƯƠNG ? Thường thì ngày 18/8 hằng năm là ngày bế mạc Hội nghị Bắc Đới Hà của Tàu cộng. Sau khi bế mạc Bắc Đới Hà sẽ c...
TRƯỜNG CHINH HAY SÌNH TRƯƠNG ?
Thường thì ngày 18/8 hằng năm là ngày bế mạc Hội nghị Bắc Đới Hà của Tàu cộng. Sau khi bế mạc Bắc Đới Hà sẽ có nhiều quyết sách lớn được Tàu cộng triển khai. Vì vậy rất nhiều nhà quan sát luôn dõi theo và chờ đợi những gì sẽ diễn ra sau Hội nghị Bắc Đới Hà.
Nhưng năm nay, tâm trạng nôn nóng không còn là của riêng ai bởi "tương tác" Mỹ - Tàu cộng đang đến hồi kết và dự báo sẽ không còn đơn giản chỉ là đòn áp thuế qua các mà khả năng xung đột Mỹ - Tàu cộng sẽ lan rộng trên mọi lãnh vực, mọi vùng lãnh thổ mang tính chiến lược toàn cầu của đôi bên.
Điều mà mọi ánh mắt đang dõi theo đó là sau Hội nghị Bắc Đới Hà kỳ này, Tàu cộng sẽ "Vạn lý Trường Chinh" hay là "luồn trôn giữ mạng". Không ai có thể khẳng định điều gì sẽ xảy ra ở phía trước ngoài những khẳng định mang tính "thiên vị". Tui ghét Tập - quý Trump thì dĩ nhiên tui thiên về khả năng Tàu cộng "đầu hàng" và tan rã từ từ, người khác yêu Tập - ghét Trump thì họ tin vào điều ngược lại.
Tuy nhiên như một cuộc thí võ đài, giãn tuồng chỉ có người sống - kẻ chết mà không có huề. Tương đương Mỹ - Tàu cộng cũng vậy, Nước Mỹ muốn vĩ đại trở lại thì Donald Trump phải diệt con sán chó Tàu cộng ra khỏi cơ thể, ông Trump muốn giữ cho Nước Mỹ vĩ đại thì phải giữ sạch Nước Mỹ, không cho con sán chó Tàu cộng tái sinh rồi ký sinh tiếp tục.
Ngược lại, để tồn tại thì con sán chó Tàu cộng phải tìm cách bám chặt vào ký chủ là Mỹ hoặc sẽ chủ động rời khỏi ký chủ Mỹ để chờ thời khi kháng thể trong cơ thể Mỹ do vaccine Donald Trump tiêm vào sẽ phai thuốc rồi nó sẽ quay trở lại ký sinh trên Nước Mỹ như trước đây khi vaccine Donald Trump được thay bằng vaccine khác do phe Dân chủ tái tạo.
Lòng vòng một chút để kích thích trí tưởng tượng, hình dung, giờ thì đi vào những phân tách chính để tự nhận định những gì sẽ diễn ra trong thời gian tới. Để đưa ra hết những điểm mạnh, điểm yếu của Mỹ và Tàu cộng sẽ tốn rất nhiều thời gian ấn phím. Vì vậy chỉ đi vào những điểm mạnh - yếu của đôi bên đang ngự trị trên mô hình đỉnh tháp mà không biết diễn giải xuống tới chân của mô hình tòa tháp.
I. Về xung đột lý tưởng:
1. Tàu cộng: Đại diện là Tập Cận Bình với tham vọng vượt mặt Mỹ để trở thành siêu cường bất khả chến bại vào năm 2050 với điểm xuất phát từ khi Tập Cận Bình ban bố "Giấc mộng Trung Hoa".
2. Mỹ: Đại diện là Donald Trump với quyết tâm làm cho Nước Mỹ vĩ đại trở lại và giữ cho Nước Mỹ vĩ đại. Học thuyết của Donald Trump dựa trên nền tảng của những tư tưởng lớn như "Chung tay diệt con rồng quái vật Tàu cộng; chung tay xóa sổ cnxh quái thai; mọi quan hệ giữa Mỹ với đối tác đều tuân thủ nguyên tắc công bằng để duy trì hòa bình, ổn định cho thế giới,...".
II. Về khác biệt ý thức hệ với đối tác, đồng minh:
1. Tàu cộng:
Không có đồng minh mà chỉ có đối tác theo tư tưởng "Quân Thần - Vua Tôi", Vua là Tàu cộng, Tôi là các đối tác. Tôi phải phục dịch cho Vua mà không có quyền đòi hỏi thêm những gì ngoài những ban phát mà Vua trao cho. Trói buộc các đối tác phải cùng chung vận mịnh, áp đặt lối sống của Thiên tử xuống tất cả bề tôi,...
2. Mỹ:
Chỉ gói gọn tại 2 dòng trong diễn văn nhậm chức của tổng thống Donald Trump là:
- Chúng ta sẽ tìm kiếm tình bạn và thiện chí với các nước, nhưng với sự hiểu biết rằng các nước có quyền ưu tiên cho lợi ích của mình;
- Chúng ta không muốn áp đặt lối sống lên ai, nhưng để lối sống của ta tỏa sáng như tấm gương cho mọi người.
- Chúng ta sẽ củng cố các liên minh cũ, thành lập liên minh mới, đoàn kết thế giới văn minh...
III. Về quan điểm lãnh đạo đất nước:
1. Tàu cộng:
- Đảng là trên hết, đảng là thiên thu vạn đại, các đảng viên cộng sản phải phục tùng mịnh lịnh của đảng thông qua điều lệ đảng. Nhân dân phải chịu sự lãnh đạo của đảng thông qua các nghị quyết của đảng.
- Dân không có quyền tự quyết, dân bị cai trị bởi sự sợ bị do đảng cộng sản tạo ra.
2. Mỹ:
- Điều thực sự quan trọng không phải là đảng nào kiểm soát chính phủ, nhưng liệu chính phủ có do nhân dân kiểm soát không.
- Trung tâm phong trào lịch sử là niềm tin quan trọng: rằng một quốc gia tồn tại là để phục vụ công dân.
- Ở cội rễ chánh trị của chúng ta sẽ là sự trung thành tuyệt đối với Hoa Kỳ, thông qua sự trung thành với tổ quốc, chúng ta sẽ tìm lại sự trung thành với nhau. Khi bạn mở lòng cho tình yêu nước, sẽ không có chỗ cho thiên kiến.
- Chúng ta phải nói thật, tranh cãi khác biệt chân thật, nhưng luôn tìm kiếm đoàn kết.
- Dù đứa trẻ sinh ra ở khu đô thị Detroit, hay đồng bằng lộng gió Nebraska, họ cùng nhìn lên bầu trời ban tối, cùng giấc mơ, và cùng nhận hơi thở cuộc sống từ Đấng tối cao.
...
Từ những khác biệt đặc trưng trên, chúng ta không khó nhận ra một bất lợi và một thuận lợi lớn nhứt trong xung đột Mỹ - Tàu cộng đó là hai chữ "đoàn kết". Đoàn kết là nhân vật tạo nên sức mạnh ở bất kỳ thời đại nào. Sức mạnh của một quốc gia, dân tộc không đâu khác ngoài tinh thần đoàn kết. Chủ nghĩa cộng sản được hình thành và tồn tại cũng nhờ vào việc biết "phỉnh dụ, lợi dụng" tinh thần đoàn kết của dân tộc để phát động "chiến tranh nhân dân", để nhờ sức dân tạo nên chiến thắng.
Sở dĩ trước đây chủ nghĩa cộng sản thắng thế là vì những kẻ phát động phong trào khôn khéo hóa thân thành giai cấp vô sản, dễ dàng hội nhập, lôi kéo được lực lượng bần cố nông trong xã hội để vùng dậy lật đổ giới chủ. Nhưng lợi thế này của chủ nghĩa cộng sản nay là cnxh đã không còn mà ngược lại nó cho thấy một sự phản bội trắng trợn khi những kẻ vốn dĩ đã hóa thân, hội nhập vào giai cấp vô sản thì chỉ sau nhứt cuộc khởi loạn thành công chúng bỗng chốc trở thành giai cấp tư sản đỏ hung hiểm hôn vạn lần giai cấp tư sản thuần túy chủ nghĩa tư sản khai nguyên.
Các đảng phái ở Mỹ sẵn sàng công kích nhau nhưng mục đích tối thượng của việc công kích này là làm hoàn thiện hơn thái độ phục vụ công dân của đảng kiểm soát chánh quyền. Nếu một chánh đảng nào đó lợi dụng việc chỉ trích, công kích để suy tôn cá nhơn, đảng phái thì tiếng nói của nhân dân Mỹ sẽ là cán cân công lý. Người dân Mỹ có quyền từ chối, phản đối những quyết sách từ chánh phủ khi nó tác động tiêu cực tới đại chúng nhân dân. Chiếc ghế tổng thống ở Bạch Cung được xây dựng trên sự đồng thuận của công dân Mỹ thông qua các lá phiếu bầu cử tự do.
Ngược lại, với thể chế độc đảng toàn trị, dân chúng không có được bất cứ quyền gì ngoài quyền im lặng, mọi việc đã có đảng lo. Ngai vàng của đảng cộng sản được xây dựng và bảo vệ bởi "họng súng - lưỡi lê - nhà tù". Người dân trong chế độ cộng sản không có khái niệm "kính nể" quan quyền mà chỉ có hai chữ "sợ hãi".
Như vậy, thuận lợi của Mỹ đó là lòng dân và bất lợi của Tàu cộng cũng là lòng dân. Để dân kính nể đó là điều rất khó, làm cho dân khiếp nhược lại là điều không khó. Khi kính nể ai đó thì con người ta sẽ tự nguyện phục vụ, khi sợ hãi một kẻ nào đó, con người ta luôn tìm cách đối phó và khi có điều kiện con người ta sẽ vùng lên tiêu diệt nó. Điều này rất dễ kiểm chứng ngay trong sách sử của Trung Hoa, cụ thể như Dự Nhượng đã nuốt than để báo thù cho chủ và hai anh lính dưới trướng Trương Phi đã ra tay đoạt mạng Trương Phi khi bị Trương Phi ép may kịp cờ tang nếu không sẽ bị chém đầu.
Cuối cùng thì Tập Cận Bình có dám và có thành công khi phát động Vạn lý Trường Chinh hay không? Những kẻ yêu Tập Cận Bình thì luôn tin tưởng Tập Cận Bình sẽ chiến thắng Donald Trump nếu Tập Cận Bình phát động Vạn lý Trường Chinh. Lý do duy nhứt để họ tin tưởng là tính "trường kỳ". Bởi theo họ Donald Trump cùng lắm hết năm 2024 sẽ rời Bạch Cung còn Tập Cận Bình thì làm chủ tịch cho đến chết già. Sự tin tưởng này cũng không cái lý nhưng chỉ là cái lý của những kẻ "thấy cây mà không thấy rừng".
Vạn lý Trường Chinh thời Mao Trạch Đông hoàn toàn khác biệt với Vạn lý Trường Chinh của Tập Cận Bình nếu có. Khác với vì bối cảnh lịch sử, trình độ dân trí, bản chất quan cộng sản ở hai thời kỳ. Khác với vì kẻ thù của Mao Trạch Đông lúc đó chỉ là một mình Quốc Dân Đảng đứng đầu là Tưởng Giới Thạch. Khác biệt là vì thời đó Hồng Vệ binh của Mao Trạch Đông được sự hậu thuẫn đắc lực của Hồng quân Sô Viết và khối cộng sản đang lan rộng năm châu.
Mao Trạch Đông thành công trong cuộc Vạn lý Trường Chinh vì khi đó các hột nhơn cộng sản đều là vô sản, bần cố nông,... còn bây giờ quan chất cộng sản là những con sâu mọt, những tên tư sản đỏ giàu lên nhờ cái thẻ đảng. Muốn phát động Vạn lý Trường Chinh để được ủng hộ của nhân dân thì Tập Cận Bình phải "bắt hết cọp, nhốt hết ruồi", điều này sẽ rất khó trong bối cảnh hiện nay vì dễ gây ra nội loạn.
Muốn phát động Vạn lý Trường Chinh thì phải buộc dân thắt lưng buộc bụng, phát động tuần lễ vàng để huy động tiền của trong dân chống suy thoái kinh tế. Tuy là điều này là không tưởng, không tin cứ nhìn sang Việt Nam đi, coi thử Việt cộng có dụ được dân nộp 500 tấn vàng như thời Trịnh Văn Bô nữa không?
Sau chốt, trong khi Donald Trump dụng quyết sách "gây sức ép tối đa" lên Tàu cộng, đánh Tàu cộng trên mọi ngõ ngách thì Tập Cận Bình sẽ phá sản ở phút ban đầu nếu phát động Vạn lý Trường Chinh để trường kỳ chống Mỹ. Không dễ hình dung và liên tưởng việc Donald Trump vây ráp Tàu cộng với "khả năng chiến đấu của võ cổ truyền Tàu cộng" gần đây trên sàn đấu The Warrior's Journey ở Tàu cộng. Tại sàn đấu này, khán giả đã liên tục chứng kiến các trận đấu giữa võ hiện đại với võ cổ truyền. Và trong gần như tất cả các trận đấu đó, võ hiện đại đều thắng áp đảo võ cổ truyền.
Võ cổ truyền là một môn võ rèn luyện cho mỗi võ sỹ có được nền tảng "nội công" cùng với những đòn hoa tay, múa chân tuyệt đẹp nhưng khi đối diện với các võ sỹ hiện đại trưởng thành trên sàn đấu MMA thì trước lối đánh chớp nhoáng, gây áp lực tối đa của các tay đấm MMA, các cao thủ Thiếu lâm, Thái Cực, Vịnh Xuân,... thuộc làng võ cổ truyền đã đo sàn trong chớp mắt.
Vạn lý Trường Chinh của Tập Cận Bình cũng vậy, nó cũng như một võ sỹ phái cổ truyền song đấu với tay đấm cự phách Donald Trump với trường phái MMA. Chỉ sau vài cú đấm của võ sỹ Donald Trump như áp thuế, trừng trị ZTE, Huawei,... mà võ sỹ Tập Cận Bình đã bầm môi, tét mắt, máu chảy khắp mặt mày. Nếu Tập Cận Bình không tung khăn trắng đầu hàng mà cố thủ đài chờ tàn trận đấu thì những loạt đấm sấm sét tiếp theo sẽ không cho phép Tập Cận Bình thủ đài tàn trận vì nội công của Tập Cận Bình đang hao tổn nghiêm trọng từ điểm nóng Hong Kong, sự cương quyết lạnh lùng của Đài Loan và những dòng xung đột kinh mạch tại các khu tự trị, tại Trung Quốc lục địa, tại Bắc Hàn, Biển Đông,...
TRƯỜNG CHINH HAY SÌNH TRƯƠNG ? Câu trả lời xin dành cho quý vị./.
Tran Hung.
Không có nhận xét nào