Page Nav

HIDE

Grid

GRID_STYLE

Breaking News:

latest

GIAN DỐI Ở TRONG TIM

GIAN DỐI Ở TRONG TIM Nhân cái chuyện cô giáo gốc Nghệ An mần bài thơ "Đất nước ở trong tim" được văn phòng tà phủ Việt cộng khen n...

GIAN DỐI Ở TRONG TIM

Nhân cái chuyện cô giáo gốc Nghệ An mần bài thơ "Đất nước ở trong tim" được văn phòng tà phủ Việt cộng khen ngợi. Tôi xin tặng cho tác giả bài thơ đó bằng một đoản thơ họa theo cô ả với tựa đề trên như sau:

Đất nước mình nhỏ bé vậy thôi em
Nhưng chất chứa biết bao điều vĩ đại
Chữ vĩ đại được nhân lên cực đại
Kể từ khi rước cộng sản vào nhà

Hai chữ đồng bào là chót lưỡi, đầu môi
Bởi dân tộc xếp phía sau đảng Vẹm
Bởi Vua Hùng bị soán ngôi, cướp bậc
Vì cháu con gọi hồ tặc cha già

Đất nước mình nhỏ bé vậy thôi em
Nhưng bỗng dưng hóa thành vĩ đại 
Sự giả dối giờ trở thành vĩ đại 
Ngu ngục, ương hèn cũng vĩ đại đó em

Đất nước mình nhỏ bé vậy thôi em
Nhưng làm được những điều phi thường lắm
Tiến sĩ như gà nở ra từ lò ấp
Dân chạy xem ôm toàn thạc sĩ, kỹ sư

Em biết do đâu Tổ Quốc lại phi thường! 
Bởi có đảng tà quyền cộng sản 
Bởi nhập cảng Mác - Lê - Mao - Tập
Bởi ôm mông đồng chí tốt, bạn vàng

Trai tráng bỏ làng, bỏ nước làm cu li
Nhưng đảng đón chào dân khựa đến như ri
Trong cơn đại dịch con cô vi mười chín
Tran Hung

—————
Đất nước ở tring tim

_Đất nước mình bé nhỏ vậy thôi em
Nhưng làm được những điều phi thường lắm
Bởi hai tiếng nhân văn được cất vào sâu thẳm
Bởi vẫn giữ vẹn nguyên hai tiếng đồng bào.

Em thấy không? Trong nỗi nhọc nhằn, vất vả, gian lao
Khi dịch bệnh hiểm nguy đang ngày càng lan rộng
Cả đất nước mình cùng đồng hành ra trận
Trên dưới một lòng chống dịch thoát nguy.

Với người láng giềng đang lúc lâm nguy
Đất nước mình không ngại ngần tiếp tế
Dù mình còn nghèo nhưng mình không thể
Nhắm mắt làm ngơ khi ai đó cơ hàn.

Với đồng bào mình ở vùng dịch nguy nan
Chính phủ đón về cách ly trong doanh trại
Bộ đội vào rừng chịu nắng dầm sương dãi
Để họ nghỉ ngơi nơi đầy đủ chiếu giường.

Với chuyến du thuyền đang khóc giữa đại dương
Mình mở cửa đón họ vào bến cảng
Chẳng phải bởi vì mình không lo dịch nạn
Mà chỉ là vì mình không thể thờ ơ.

Thủ tướng phát lệnh rồi, em đã nghe rõ chưa
“Trong cuộc chiến này sẽ không có một ai bị để lại”
Chẳng có điều gì làm cho mình sợ hãi
Khi trong mỗi người nhân ái được gọi tên.

Từ mái trường này em sẽ lớn lên
Sẽ khắc trong tim bóng hình đất nước
Cô sẽ nối những nhịp cầu mơ ước
Để em vẽ hình Tổ quốc ở trong tim.

Nhớ nghe em, ta chẳng phải đi tìm
Một đất nước ở đâu xa để yêu hết cả
Đảng đã cho ta trái tim hồng rạng tỏa
Vang vọng trong lòng hai tiếng gọi Việt Nam!
(Tác giả: Chu Ngọc Thanh)




Không có nhận xét nào