Page Nav

HIDE

Grid

GRID_STYLE

Breaking News:

latest

ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG ĐANG CHẾT DẦN CHẾT MÒN

ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG ĐANG CHẾT DẦN CHẾT MÒN Trong khi cả nước đang bối rối trước tai họa rình rập của coronavirus thì có một tai họ...

ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG ĐANG CHẾT DẦN CHẾT MÒN

Trong khi cả nước đang bối rối trước tai họa rình rập của coronavirus thì có một tai họa còn khủng khiếp hơn nhiều, một cái chết được báo trước đang xảy ra, tuy âm thầm nhưng lừng lững tiến tới ở đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL).

Nếu được hỏi nguy cơ lớn nhất cho sự tồn vong của ĐBSCL là gì, tôi sẽ không ngần ngại trả lời: nước, nước, nước, và nước.

Vấn đề nước đầu tiên ở ĐBSCL là ô nhiễm nguồn nước mặt – cái giá phải trả cho việc sử dụng phân bón, thuốc trừ sâu quá mức để duy trì lúa vụ 3 và tăng sản lượng nông nghiệp. Thêm vào đó, ô nhiễm từ hoạt động nuôi trồng và chế biến thủy sản làm tình trạng ô nhiễm càng trở nên nghiêm trọng. Trước đây ở đồng bằng hầu như trẻ em nào cũng biết bơi, bây giờ đến nhảy xuống sông tắm còn không dám vì sợ ô nhiễm. 

Vấn đề nước thứ hai ở ĐBSCL là việc khai thác nước ngầm quá mức, một mặt là do nước mặt quá ô nhiễm nên không sử dụng được, mặt khác vì tình trạng quản lý yếu kém nguồn tài nguyên “cha chung không ai khóc” này. Khai thác nước ngầm quá mức, cùng với áp lực của các công trình xây dựng và hạ tầng, khiến nền đất bị sụt lún nghiêm trọng, có nơi lên tới 2-3 cm mỗi năm. Nếu tình trạng này tiếp diễn, chỉ trong 20-30 năm nữa, những nơi này sẽ tụt xuống dưới mực nước biển (xem ảnh dự báo ở dưới).

Vấn đề nước thứ ba là sự suy giảm về cả khối lượng và chất lượng nước do mạng lưới chằng chịt hàng trăm đập thủy điện ở thượng nguồn gây ra. Thiếu nước ở ĐBSCL – điều chúng ta đang chứng kiến mấy tuần qua – đã ngày càng trở nên nghiêm trọng trong mùa khô. Mặc dù trong mùa mưa, các đập của Trung Quốc chỉ chiếm khoảng 7% lượng nước trong toàn bộ hệ thống nhưng vào mùa khô, tỷ lệ này có thể lên tới 40-50%, khiến cho lượng nước ở hạ nguồn bị phụ thuộc rất lớn vào việc vận hành các đập của Trung Quốc. Bên cạnh đó, một lượng lớn phù sa và cát bị kìm giữ bởi các đập thượng nguồn – ước lượng hiện nay đã lên tới 50% – cũng làm ĐBSCL mất đi nguyên liệu để bồi đắp cho đồng bằng. Điều này cùng với nạn khai thác cát bừa bãi và vô độ trong nhiều năm khiến tình trạng mất đất và sạt lở ven biển trở nên hết sức trầm trọng. 

Vấn đề nước thứ tư là mực nước biển dâng và nhập mặn do biến đổi khí hậu. Hiện nay, mỗi năm nước biển dâng trung bình khoảng 3 – 4 mm. Như vậy, mặc dù không phủ nhận tầm quan trọng của hiện tượng này, song cần nhớ là mức sụt lún do khai thác nước ngầm quá mức và do các công trình xây dựng và hạ tầng gây ra có thể còn cao hơn tới 10 lần. Hơn nữa, việc nhập mặn tuy bất lợi cho lúa nhưng lại có lợi cho tôm, cá và các hoạt động nuôi trồng thủy sản khác vốn đem lại lợi ích kinh tế cao hơn nhiều lần so với canh tác lúa 3 vụ, trong khi không gây biến đổi và tác hại môi trường.

ĐBSCL – nơi cư ngụ của hơn 20 triệu người Việt Nam – đang chết dần chết mòn. Nguyên nhân chính không phải vì biến đổi khí hậu hay do các con đập thượng nguồn, mà vì sự hội tụ và tích tụ của nhiều bất cập chính sách và tập quán nông nghiệp trong suốt qua ba thập kỷ gần đây. Nếu không đảo ngược tình trạng này, viễn cảnh tan rã của ĐBSCL chỉ còn là vấn đề thời gian. 

Bạn đã bao giờ thử hình dung khi ấy đất nước Việt Nam sẽ như thế nào và con cháu chúng ta sẽ sống còn thế nào không?
Ảnh 1: Khô hạn khốc liệt đang diễn ra ở ĐBSCL (nguồn UNESCAP)

Ảnh 2: Độ cao so với mặt nước biển của ĐBSCL theo các kịch bản khác nhau (khai thác nước ngầm, khai thác cát, bổ sung phù sa và nước biển dâng).
 Nguồn https://iopscience.iop.org/article/10.1088/2515-7620/ab5e21/pdf


Theo: Vũ Thanh Tú Anh

1 nhận xét

  1. Nói tới đồng bằng sông Cửư Long mà không nói về lúa nổi, về tôm cá ê hề , về cây ngon trái ngọt .... thì thật thiếu .
    Đó là chuyện trước 75 ! Sau ngày phỏng giái miền Nam , Võ văn Kiệt sợ dân Nam " nhàn cư vi bất thiện " nên đã huy động Thanh Niên Xung Phong đắp đê chống lụt , ngăn bờ , be bãi ...làm bờ bắt dòng Cửu Long chỉ được xả nước vào vịnh Thái Lan .

    Thế là ta lêm thêm vụ muà thứ ba , giúp dân chống đói .
    À , mà dân Nam có bao giờ đói nhỉ ? Nằm trên vựa thóc , tôm cá thừa thãi ... muốn nhậu là nhậu .
    Bây giờ tất cả không còn như xưa ! Tại global warming , tại biến đổi thời tiết ... tại .... tại ....
    Chứ không phải tại Võ văn Kiệt .Dù rằng nước mặn lấn sân , sâu rầy năm nào cũng diệt , phân bón ngày càng phải dùng nhiều hơn năm trước !
    Ai cũng biết là vì đồng bằng Cửu Long khô hạn nên ngày càng lún sâu ... và nước biển càng tràn càng ngập.

    Dân số địa cầu ngày càng tăng theo cấp số nhân , loài người " ném " ra , thải ra , biết bao nhiêu thứ xuống sông , xuống biển . Nào Tàu bè , nào cá mú , nào rác rưởi ...theo nguyên lý Achimedes , mực nước phải dâng lên mỗi năm .
    Hãy tưởng tượng một năm bao nhiêu cặn bã , rác thải trôi xuống lòng sông lòng biển , bao nhiêu tàu cá , du thuyền , cruise , tàu chiến , tàu ngầm ... ra đời ?

    Nếu đê điều của vĩ nhân Võ văn Kiệt không cấp thời phá bỏ , trả lại nguồn nước tẩy trừ mặn , nguồn nước làm mát đất , nguồn nước làm gối đệm cho đồng bằng sông Cửu Long nổi lên ... như thưở trước 75 ; thì vựa lúa miền Nam sẽ không còn , mà chỉ còn tai ương phủ chụp .
    Đồng bằng sẽ ngày càng lún sâu thêm vì khát nước , nông dân sẽ dùng nhiều phân bón hơn vì vì cằn cỗi của đất , vì thiếu vắng phù sa , dân thiếu nước ngọt tắm tưới phải đào thêm giếng , lại càng làm đất lún mau thêm !!!

    Sâu rầy dựa vào đó sinh sôi nẩy nở , vì thiếu nước sẽ thiếu cá, thiếu rùa , rắn , chim chóc ... sinh thái thâu hẹp sâu rầy phát triển !
    Vòng luẩn quẩn cứ kéo dàibất tận , nông dân ra sức nuôi các đại gia , đại lý phân bón , thuốc trừ rầy nâu !!!

    Ai cũng chỉ biết than trời trách đất cả bao nhiêu năm nay , để rồi đi tìm một nguyên nhân khác : Tàu cộng ! Nói tới Tàu cộng , bố ai dám rớ vào ! Nội con đê tai ách Võ văn Kiệt còn không dám ý kiến ý cò , nói gì tới ÔNG CỐ NỘI TÀU KHỰA !!!

    Trả lờiXóa