[ CHÍNH QUYỀN ĐỘC TÀI VIỆT NAM VÀ COVID-19 - THÀNH CÔNG HAY NGỘ NHẬN ] Trước tiên, đề nghị độc giả đọc hết nội dung trước khi đưa ra bình ...
[CHÍNH QUYỀN ĐỘC TÀI VIỆT NAM VÀ COVID-19 - THÀNH CÔNG HAY NGỘ NHẬN] Trước tiên, đề nghị độc giả đọc hết nội dung trước khi đưa ra bình luận để tránh tình trạng hiểu sai ý của tác giả. Dù quan điểm của bạn về nhà nước hiện tại của Việt Nam là gì thì cũng ít nhiều phải thừa nhận rằng họ chống dịch quá tốt. Mặc dù giáp biên giới với Trung Quốc nhưng số lượng bị nhiễm quá ít và tử vong thì gần không cho đến thời điểm này.
Vậy bí quyết của họ là. Đó chính là bàn tay thép.
Khác với những nước dân chủ, vốn cho người dân mức độ tự do và tự quyết cao thì chính quyền độc tài cấm đoán tất cả. Khi Đà Nẵng có tin một người bị nhiễm dịch thì bộ máy công an và y tế ngay lập tức hành động để ngăn chặn. Họ điều tra tận gốc và không cho lan truyền. Không ai dám chống đối, chẳng ai dám làm khác và cũng cấm tiệt bất cứ hành động phản biện nào.
Giờ mọi người đã hiểu vì sao COVID-19 là chiến thắng vang đội cho chế độ này. Họ tận dụng để tuyên truyền về sự ưu việt của chuyên chế và giới hạn của dân chủ. Trong thời điểm tương tự, người dân Mỹ Âu vẫn được biểu tình, đi chơi và hoài nghi lãnh đạo để rồi dịch lan truyền, sau đó đổ lỗi cho những người đứng đầu. Còn ở Việt Nam thì khi chính phủ ra chỉ thị, thì tất cả phải làm nếu không muốn mang họa vào thân.
Từ bên ngoài nhìn vào thì ai cũng sẽ cho rằng Việt Nam thật thống nhất và thành công. Khi bạn nhốt chín mươi bảy triệu dân và cưỡng chế họ thì đương nhiên ai cũng vào khuôn khổ rồi. Bất cứ chính quyền phi dân chủ nào cũng có thể làm điều tương tự.
Nhưng chúng ta có nên cổ vũ và ca ngợi cơ chế đó? E rằng không và càng không.
Đồng ý rằng sự cứng rắn trong điều hành là điều cần thiết để giải quyết quốc nạn và đại dịch nhưng sau đó thì phản tác dụng. Nếu độc tài đáng ca ngợi khi chống dịch thì có lẽ không ai qua mặt được Bắc Hàn. Không ai chết nhưng cũng không ai giàu, không ai bị thiệt nhưng tất cả sống như chết trong trại tù khổng lồ. Đó là điều không một công dân nào muốn cả.
Việt Nam cấm nhưng quên đi sự cân bằng trong an sinh xã hội, đời sống người dân và sự phát triển. Đất nước miễn dịch nhưng dân chúng thất nghiệp và chết đói trong khi không có chương trình hỗ trợ thì có đáng được coi là thành công không. Bóp nghẹt tự do dưới vỏ bọc bảo vệ để rồi tất cả bị nhốt trong gồng xích thì có nên được coi là chiến thắng không. Không, không và không.
Tuy nhiên, xét nhiều mặt thì phải công nhận công sức của các nhân viên y tế và những người dân trong nỗ lực tập thể này, đây là kết quả xứng đáng của họ. Còn ca ngợi chính quyền độc tài thì chưa bao giờ là điều nên làm. [25.7.2020]
Ku Búa @ Cafe Ku Búa
Không có nhận xét nào