KHÔNG THỂ CHỦ QUAN Trong khi dịch viêm phổi Wuhan bùng phát trở lại, một số bạn viết trên facebook, rằng chúng ta hoàn toàn không chủ quan, ...
KHÔNG THỂ CHỦ QUAN
Trong khi dịch viêm phổi Wuhan bùng phát trở lại, một số bạn viết trên facebook, rằng chúng ta hoàn toàn không chủ quan, lơ là (ý nói thời gian trước khi dịch bùng phát ở Đà Nẵng). Một số báo cũng đưa các phát biểu của lãnh đạo một số bệnh viện, là chúng ta không chủ quan, lơ là.
Sáng nay tôi có viết một stt, và một số bạn đã không đồng ý với tôi, khi tôi cho là có sự chủ quan, lơ là trong thời gian vừa qua. Vậy chúng ta có chủ quan, lơ là trong thời gian vừa qua hay không?
Chủ quan lơ là hay không thì chỉ có chính người đó mới xác định được. Bởi vì chủ quan, lơ là hay không là từ trong tâm trí của họ, làm sao người khác có thể nói thay cho họ được. Do vậy, khi ai đó bảo, là tôi không chủ quan, không lờ là, thì chúng ta có trách nhiệm phải tin họ.
Chỉ có điều, cái ông bệnh nhân gì đó người Mỹ, nằm viện không biết bao nhiêu ngày, đúng ngay căn bệnh hô hấp, chuyển hết bệnh viện này đến bệnh viện khác, toàn bệnh viện to đùng to đoàng. Chẳng ai thèm xét nghiệm, xem liệu có con virus Wuhan nào hay không.
Mãi đến khi cái ông 416 được xét nghiệm đến lần thứ 5, thì cái ông người Mỹ kia, sau khi đi qua hàng loạt bệnh viện, mới được xét nghiệm. Mà nếu ông không từng nằm viện ở Đà Nẵng, thì không biết là ông có được xét nghiệm hay không, ngay cả khi ông có phải dùng ECMO hay máy thở đi chăng nữa. Chúng ta quá tài giỏi, nhìn phát biết liền, cần gì phải xét nghiệm.
Rồi cái vụ xét nghiệm đến 5 lần cho bệnh nhân 416. Tôi không biết những bệnh nhân sau này có được xét nghiệm 5 lần như bệnh nhân 416 hay không, mà sao cứ thông báo đều đều vậy. Có vẻ như không ai có thể tin được, khi có một ca nhiễm virus Wuhan trong cộng đồng xuất hiện, nên xét nghiệm hoài, xét nghiệm mãi mới chịu. Cái này chắc là cẩn thận chứ không phải chủ quan.
Hay nhất là vụ "giải cứu" khách du lịch ra khỏi Đà Nẵng. Tôi chắc rằng, ngoại trừ việc cố ý phát tán virus Wuhan ra, thì không một cán bộ, quan chức nào có ý muốn làm cho dịch bệnh lan ra khắp Việt nam. Nhưng có lẽ họ cho rằng, làm gì có chuyện virus Wuhan có thể lây lan. Hoặc có thể họ cho rằng, nếu có lây lan gì đó thì với sự tài tình, sáng suốt, nhất định sẽ chẳng có gì nghiêm trọng cả.
Mấy ngày nay, ngoài những tin nóng về dịch viêm phổi Wuhan ra, thì cứ mở thời sự là lại công tác nhân sự, đại hội gì đó ra rả. Cứ tưởng là với tình hình này, thì người ta phải hạn chế hội họp chứ. Nhưng không, cứ họp, cứ hội.
Từ ngành y cho đến ngoài ngành y, từ cấp nho nhỏ như bệnh viện cho đến cấp to đùng to đoàng, có khả năng điều chuyển hàng trăm chuyến bay một lúc... đều không chủ quan, không lơ là. Chúng ta phải tuyệt đối tin, rằng họ không chủ quan, không lơ là.
Nhưng thôi, bây giờ không phải là lúc tranh cãi về chuyện ấy. Bây giờ là lúc tập trung phòng chống dịch bệnh, ngăn chặn dịch bệnh lây lan. Sẽ có bạn hỏi, biết vậy tại sao tôi còn viết những điều trên? Ấy là vì, để những người đang khẳng định không chủ quan, không lơ là có hành động cụ thể, để hiện thực hóa những gì họ nói.
Để thể hiện quyết tâm phòng chống dịch bệnh lây lan, Đêm nhạc DĨA CƠM TRÊN TƯỜNG - Bữa ăn cho bệnh nhân nghèo lần thứ 88 dự kiến diễn ra vào tối Thứ Bảy, ngày 8/8/2020 này, mặc dù đã được tập luyện chu đáo, lại gặp ngày phát tháng phát, nhưng vẫn phải hoãn lại.
Không thể, và không được phép chủ quan. Rất xin lỗi các bạn. Chúng ta sẽ gặp lại nhau ngay khi tình hình dịch bệnh cho phép.
Võ Xuân Sơn
Không có nhận xét nào