[ KU BÚA GỬI HỒ HẢI - HÃY NGHỈ NGƠI ĐẦY TỰ HÀO ] Chào anh Hồ Hải. Trước đây thiên hạ đồn anh là DLV cao cấp vì chửi chính quyền mà không bị ...
[KU BÚA GỬI HỒ HẢI - HÃY NGHỈ NGƠI ĐẦY TỰ HÀO] Chào anh Hồ Hải. Trước đây thiên hạ đồn anh là DLV cao cấp vì chửi chính quyền mà không bị bắt, em lúc đó ngu ngơ nên tin là thật. Tới lúc anh bị bắt thì chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Mới đây mà đã 4-5 năm rồi. Nhanh quá. Rất vui khi nghe tin anh về với xã hội.
Em trước đây như bao bạn trẻ khác, ảo tưởng sức mạnh mình có thể làm gì đó để chuyển đổi cơ chế. Ban đầu là phong trào đmcs rồi bám theo xu hướng chống nhà nước. Trong khoảng 5 năm vừa qua thì chứng kiến nhiều sự kiện và nói chuyện với nhiều người. Một số người trở thành bạn thân nhưng đa số nói chuyện vài lần rồi biến mất. Có cả thù lẫn người đồng tình từ đủ thành phần.
Nhưng rồi thời gian trôi qua, mọi thứ vẫn như vậy, chẳng có gì thay đổi. Phong trào dân chủ yếu dần. Từng người một bỏ cuộc và ngừng cuộc chơi. Người dừng lại vì cuộc sống, người xuất ngoại. Một số thành phần vẫn ảo tưởng mơ rộng rằng ĐCSVN sẽ sụp đổ.
Phong trào bây giờ chuyển sang mơ mộng rằng một ông tiên nào đó sẽ tiêu diệt CNXH và ban phát tự do cho Việt Nam. Đó là dấu hiệu của sự tuyệt vọng chứ không phải là phát triển hay tích cực gì. Dân tộc này mắc cười quá đúng không?
Bây giờ em không còn cực đoan và mơ mộng như ngày xưa nữa. Hiện tại thì mở rộng tư duy với các chính kiến vì ai cũng có lập trường của mình. Những bạn trẻ khác còn trong giai đoạn mơ mộng thì đi lặp lại bước đi ngày xưa. Nhưng chỉ sau thời gian thì họ cũng như em thôi vì khi thực tế đập vô mặt thì khó mà làm gì khác.
Đã đến lúc chúng ta chấp nhận rằng khi không có vũ khí, quyền lực và sự ủng hộ quốc tế thì không thể nào thiết lập một phong trào đủ mạnh để tác động đến cơ chế. Đó là điều hoang tưởng. Em theo dõi anh đã lâu và tin rằng hai chúng ta đều biết chung cảm giác.
Nhưng không có nghĩa là im lặng. Điều chúng ta có thể làm là truyền thông hoặc xã hội dân sự để phản biện và góp ý cải tiến chính sách. Đó là điều tối thiểu cũng là điều tối đa. Đừng nói gì đến lật đổ, chỉ một kẻ điên mới nói vì quá ảo tưởng. Chỉ có trí tuệ mới có thể cải thiện xã hội này.
Anh đã làm nhiều rồi, đã đến lúc nghĩ cho bản thân. Những ai chỉ trích thì xin hãy chủ động tự làm. Một vạn người ngồi không chờ chục người làm thay. Đừng hèn rồi bắt người khác phải can đảm. Đừng đòi hỏi khi bạn không góp công.
Anh xứng đáng được nghỉ ngơi và tận hưởng cuộc sống từ bây giờ trở đi. Còn em thì vẫn rảnh thì gõ. Hy vọng chúng ta sẽ gặp nhau vào một ngày nào đó, mời anh ly cà phê.
Cảm ơn anh. Xin kết thúc với khẩu hiệu siêu ức chế khiến nhiều người nghĩ đến khi nhắc đến em. Gái Bắc Kỳ ngon bà cố. [20.9.2020]
Ku Búa @ Cafe Ku Búa
Không có nhận xét nào