CHUYỆN ĐÙA VỀ "NHIỆM VỤ CHÍNH TRỊ MỚI" CỦA GIÁO VIÊN Một người bạn cũ đã lâu ngày không liên lạc, tối nay bỗng gọi, nói luôn “vừa ...
CHUYỆN ĐÙA VỀ "NHIỆM VỤ CHÍNH TRỊ MỚI" CỦA GIÁO VIÊN
Một người bạn cũ đã lâu ngày không liên lạc, tối nay bỗng gọi, nói luôn “vừa đi đánh trận về”. “Đánh trận gì?”. “Đánh facebook”. Hỏi một hồi mình mới hiểu ra. Nhưng đến giờ vẫn chưa tin rằng đó là sự thật. Vì nó giống một chuyện tiếu lâm nhiều hơn.
“Đánh sập các trang facebook theo lệnh của cấp trên” – đó là nhiệm vụ chính trị mới của người giáo viên! Có rất nhiều đội tác chiến, mỗi đội khoảng 50-100 người là giáo viên và cán bộ công nhân viên chức nói chung; cứ đến lịch 7h tối là cấp trên sẽ gửi khoảng 2 đường dẫn (link fb) vào group của đội, và toàn đội ấy sẽ cầm điện thoại lên rồi tác chiến (cáo cáo) cho đến khi nó sập. Đánh từ 7h-9h tối, khi nào 2 tài khoản fb ấy sập thì thôi. Nếu không sập là “không hoàn thành nhiệm vụ”, sẽ bị “xử lý” bằng khiển trách, hạ thi đua hay các hình thức khác.
Hắn nói “Mệt mỏi lắm, đã đánh 4 tháng nay rồi, cứ thứ 2-4-6, đúng 7h là tác chiến. Mà hầu hết các trang ấy đều là trang nói thật, nhiều bài viết hay lắm… Ai cũng ngao ngán cả, có ai muốn đi đánh đâu… Nhưng không làm thì không được. Cẩn thận đấy, fb của mi có thể bị đánh sập đó. Sập thì tiếc lắm, tao không bỏ sót bài nào, dù không dám like…”. Tôi hỏi, “chỉ mỗi tỉnh ông thôi hay tỉnh khác cũng làm thế?”. “Không biết, thấy 2 tỉnh lân cận cũng làm thế, còn các tỉnh khác nữa thì không rõ. Mà tôi tưởng ông phải biết chuyện này chứ?” “Mà ai giao danh sách các fb cần đánh về các ông?”. “Không biết, cứ đến 7h là gửi vào nhóm”. “Rồi ai kiểm tra?”. “Trường kiểm tra, báo cáo kết quả lên huyện…”.
Tự dưng nhớ tới bài của Phùng Gia Lộc, “Cái đêm hôm ấy đêm gì?” Tôi thực sự không hiểu chuyện gì đang diễn ra trên đất nước chúng ta. Và giáo dục VN đang làm cái gì vậy? Thầy cô giáo đang phải gánh vác nhiệm vụ đi tiêu diệt những tiếng nói thẳng thắn thật thà; tiêu diệt những tâm tư tình cảm và bao nhiêu nỗi lòng của đồng bào mình; thầy cô đang buộc phải chà đạp lên nhân quyền và dân quyền trong tối nay để sáng mai lên dạy cho học sinh làm người.
Có lẽ nó đã hết thuốc chữa thật rồi. Muốn văng tục một câu quá.
Thái Hạo
Thì có khác gì miền Bắc phát động phong trào đi B . Thằng nghèo đi giải phóng thằng giầu ; thằng dốt ngu đi giải phóng thằng chữ nghĩa có học !!!
Trả lờiXóaQuí ông đã từng hăng hái tham gia sinh Bắc tử Nam , vượt Trường sơn Tây sang Trường sơn Đông .... dù đói vêu mõm , đói vẩu răng ; nay cũng thế thôi ĐI GIẢI PHÓNG SỰ THẬT .
Mấy câu thơ ký tên Huyền Trân tìm thấy trên tử thi một bộ đội mà Bảo Tàng Viện Quân Sự Alberdeen, Maryland đang lưu trữ:
Từ buổi con lên đường xa Mẹ,
Theo anh em sang Lào rồi dấn bước vào Trung
Non xanh nước biếc chập chùng
Sớm nắng biển, chiều mưa rừng gian khổ
………………………………………….
Đã qua buổi ban đầu bỡ ngỡ
Con nhìn ra nào giải phóng gì đâu
Sao người ta bắt con phải đốt xóm phá cầu
Phải gài mìn gieo tang tóc thương đau
………………………………………..
Đã nhiều lần tay con run rẩy
Khi gài mìn để rồi sau bỗng thấy
Xác người tung máu đổ chan hoà
Máu của ai, máu của bà con ta
Của những người như con, như mẹ !
Những oan khiên này sẽ không bao giờ có, nếu Việt cộng không theo đuổi mục tiêu độc bá quyền lực của Cộng sản quốc tế và đất nước không khốn nạn như hôm nay.