VĂN HOÁ VÀ TỰ NHIÊN CEO Phương Hằng mấy hôm nay lên sóng mạnh hơn cả sóng truyền hình quảng cáo thuốc lậu từ các thần tượng nghệ sỹ. Có mấ...
VĂN HOÁ VÀ TỰ NHIÊN
CEO Phương Hằng mấy hôm nay lên sóng mạnh hơn cả sóng truyền hình quảng cáo thuốc lậu từ các thần tượng nghệ sỹ.
Có mấy học trò hỏi: "Hàng chục vạn người theo dõi và ủng hộ CEO Phương Hằng, trong khi cũng có không ít người phê phán CEO Phương Hằng vô văn hoá. Thầy nghĩ thế nào?"
Trả lời công khai ở đây cho mọi người luôn vậy.
Một là tôi khách quan, không theo phe nào. Đó là lý do tôi phải khổ công hiến kế thiện chí cho nhà nước về quản lý hoạt động từ thiện để chống các phong trào từ thiện bầy đàn hoang dã và cắn xé nhau.
Hai là nhân đây cũng nên xác định lại khái niệm văn hoá mà bất cứ ai, từ có học đến vô học đều nhân danh để chỉ trích người khác vô văn hoá. Các sách văn hoá học đưa ra cả trăm định nghĩa khác nhau về văn hoá chính là lý do mọi người bị loạn não, không phân biệt được văn hoá và vô văn hoá, cứ dùng loạn xạ và tự cho văn hoá là những giá trị tốt đẹp.
Sự thật, văn hoá là kiến tạo của xã hội, đối lập với tự nhiên. Xuất phát điểm của văn hoá là cải biến tự nhiên, đưa tình trạng hỗn loạn và thấp hèn của tự nhiên vào trật tự và cao cả. Huyền thoại, tôn giáo, chính trị đóng vai trò tiên phong trong sự kiến tạo ấy thông qua các cấm kỵ. Nhưng cũng chính quá trình kiến tạo đó, văn hoá tồn tại như một hệ thống ảo, hệ thống cái giả thay thế cho cái thật. Hệ thống ấy gọi là các Virtuals, vật thế vì, bao gồm các biểu trưng và ký hiệu. Các biểu trưng, ký hiệu che đậy, nguỵ trang sự thật bị cấm. Con người từ đó xa rời sự thật và sống trong hoang tưởng, kể cả mang bộ mặt đạo đức giả, nhân cách giả.
Ví dụ đơn giản, dễ hiểu thế này. Cái quần ra đời như một kiến tạo văn hoá để che đậy sự thực là những ham muốn tự nhiên của cái trong quần. Điểm xuất phát của cái quần là điều chỉnh cái trong quần vào trật tự, nhưng sau đó, cái quần lại trở thành một giá trị ảo để con người tự hào về sự cao cả. Nhiều người nhầm tưởng sự cao cả ở cái quần, trong khi cái trong quần thì đầy ức chế và muốn giải thoát. Kẻ nào ức chế mà văng tục được thì còn có khả năng trở về tự nhiên, về với sự chân thật. Còn kẻ nào vẫn âm thầm lặng lẽ chịu đựng, nhân danh cái quần để tỏ ra văn hoá thì hiển nhiên bị trượt hay đút đầu vào cái vỏ bọc văn hoá đó mà sống rồi tự hào mình có văn hoá!
CEO Phương Hằng đang bóc cái vỏ văn hoá của các nghệ sỹ. Nói trần trụi ra là đang lột quần các nghệ sỹ. Sự thực, lâu nay, các nghệ sỹ đã chủ động lộ hàng một phần trên sân khấu, CEO Phương Hằng giúp một tay lột truồng ra luôn cho mọi người chiêm ngưỡng. Đã làm thẳng tuột cái điều ấy thì chẳng lẽ Phương Hằng phải thay cái quần này thành cái quần khác để gương mặt nghệ sỹ loè loẹt hơn? Nghệ sỹ và các fan cuồng nghệ sỹ không cảm ơn Phương Hằng, còn nhân danh văn hoá, đạo đức gì nữa?
Chu Mộng Long
Không có nhận xét nào