GIÁ NHƯ HỌ BIẾT YÊU THƯƠNG Những hồng vệ binh, dư luận Viên ở VN thường chửi những người tị nạn CS là “hận thù, cực đoan”, tôi thì khôn...
GIÁ NHƯ HỌ BIẾT YÊU THƯƠNG
Những hồng vệ binh, dư luận Viên ở VN thường chửi những người tị nạn CS là “hận thù, cực đoan”, tôi thì không cho là như thế vì đa số những con dân VNCH tị nạn cộng sản đều chỉ mong muốn có tự do dân chủ, phát triển trong yêu thương cho VN mà thôi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sự hận thù nếu có thì nó có từ đâu? Chúng ta tạm thời điểm qua.
Trước năm 1975, nước VNCH đang sống bình yên, không hề xâm lấn miền Bắc. Nhưng CSVN không muốn điều đó, CSVN không hề muốn như Đông và Tây Đức chung sống hòa bình đi dần đến đàm phán thống nhất đất nước. CSVN muốn tiến chiếm Miền Nam theo một cách đầy máu me nhất: Chiến tranh. Mà lại là chiến tranh giữa những người VN với nhau, thế mới đáng hận thù, thế mới đáng buồn…
Những tội ác chiến tranh như thảm sát Mậu Thân 1968, đại lộ kinh hoàng Mùa hè 1972 vv…hay đỉnh điểm như việc cưỡng chiếm Miền Nam 1975 đều là những dấu mốc đáng buồn của một cuộc chiến phi nghĩa mà CSVN gây ra. Nhưng giá mà họ biết yêu thương trên cái suy nghĩ của một người “Thắng cuộc” để cho dân VN được bình yên, để được “người biết yêu người” thì hay biết mấy. Nhưng người cộng sản không hề làm như vậy…
Trong một tập tài liệu ấn hành vào năm 2000, mang tựa đề “The State of the World’s Refugees 2000, 50 years of Humanitarian Action,” viết về tình trạng tị nạn thế giới, để đánh dấu 50 năm hoạt động nhân đạo của Liên Hiệp Quốc, Bà Sadako Ogata, Cao Ủy Trưởng Tị Nạn Liên Hiệp Quốc, đã nói về lòng can trường của hàng triệu người tị nạn và lánh nạn trên thế giới đã mất tất cả, ngoại trừ niềm hy vọng, và đã vượt qua biết bao thử thách và chông gai để đi tìm con đường sống. Bà Ogata đã tuyên dương những người này là “Những người sống sót vĩ đại của Thế Kỷ 20”. Cuốn sách cho biết:
“Ngay từ cuối năm 1975, những đợt người tị nạn Việt Nam đã bắt đầu đến lánh nạn tại các nước lân bang. Vào những ngày đó, Thái Lan đã đón nhận 5.000 người tỵ nạn từ Việt Nam qua, tại Hồng Kông cũng đã có 4.000 tị nạn, Tân Gia Ba 1.800 người, và có khoảng 1.250 người cũng đã đến Phi Luật Tân. Vào tháng 7 năm 1976, khi chế độ Hà Nội loại trừ bộ máy quản chế miền Nam của Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam để thực hiện việc thống nhất hai miền, cưỡng chế người dân đi vùng kinh tế mới, và tập trung trên một triệu người miền Nam vào các trại tù cải tạo, những làn sóng di tản bằng đường biển bắt đầu gia tăng. Và đến cuối năm 1977, đã có trên 15.000 người Việt sang tị nạn tại các nước trong vùng Đông Nam Á. Cho đến năm 1978, khi nhà cầm quyền Cộng Sản phát động chính sách cải tạo tư sản, và tiếp theo đó là việc xua quân xâm chiếm Cam Bốt, và phải đương đầu với cuộc chiến biên giới với Trung Quốc, làn sóng tị nạn bằng đường biển đã tăng lên gấp bốn lần, với đa số người ra đi thuộc khối người Việt gốc Hoa, để sau đó được đưa sang định cư tại các tỉnh phía Nam Trung Quốc.
Vào cuối năm 1978, đã có 62.000 thuyền nhân người Việt tị nạn tại các nước Đông Nam Á. Riêng trong tháng 6 năm 1979, đã có trên 54.000 thuyền nhân Việt Nam đến tị nạn tại các nước nói trên. Những làn sóng tị nạn này đã khiến cho các nước trong khối Đông Nam Á, như Mã Lai Á, Thái Lan, Phi Luật Tân, Tân Gia Ba và Nam Dương tuyên bố không nhận thêm người tị nạn từ Việt Nam, khiến cho những đợt thuyền nhân đến sau đã bị xua đuổi cấm không cho lên bờ. Cũng kể từ đó, con số thuyền nhân tử vong trên biển cả cũng đã gia tăng.
Sau những cuộc hành trình hãi hùng lênh đênh trên đại dương, một số thuyền nhân cũng đã đến được bến bờ tạm dụng. Những lớp người này đã đem cho thế giới bên ngoài những mẫu chuyện về người cha, người mẹ, đã phải chia nhau những hạt cơm rơi từ miệng những đứa con; đến chuyện chia nhau từng giọt nước quý hơn vàng được vắt ra từ miếng vải thấm mưa, để đánh lừa những cơn đói khát triền miên. Hay là những chuyện thương tâm về người chết đã cứu được người sống với thịt máu của chính mình. Hoặc nữa là những chuyện nói nhỏ, kể về những trường hợp phải đương đầu với hải tặc. Ngoài những mối đe dọa do sự đầy đọa của con người đối với con người, những thuyền nhân này còn phải đương đầu với những cơn thịnh nộ của thiên nhiên. Những cơn phong ba bão táp đã khiến cho không biết bao nhiêu thuyền nhân làm mồi cho biển cả. Không ai dám phỏng đoán với mỗi người có cơ may đặt chân lên bến bờ tự do, đã có bao nhiêu người hy sinh trên đại dương.
Cuối cùng, làn sóng người tị nạn Việt Nam bằng đường biển đã viết lên thiên bi sử của thuyền nhân, và những câu chuyện hãi hùng của các cuộc vượt biển của người tị nạn Việt Nam đã đánh động được lương tâm thế giới. Vào tháng Ba 1979, chương trình Ra Đi Có Trật Tự ra đời để cố gắng ngăn chặn những làn sóng vượt biển. Ngoài ra, cũng vào thời gian này, các chương trình cứu người vượt biển đã được một số tổ chức thiện nguyện quốc tế phát động hai chiếc tầu cứu vớt thuyền nhân ngoài biển là Anamur do một tổ chức từ thiện Đức Quốc vận động vào năm 1979 L’Ile de Lumière của tổ chức từ thiện Pháp Médecins du Monde điều hành vào năm 1980 đã cứu mạng được nhiều thuyền nhân Việt Nam lênh đênh ngoài biển cả trong khoảng thời gian từ 1979 cho đến 1990.”.
Giá như CSVN biết yêu thương thì đâu có thảm cảnh này…
Ngoài việc trả thù những người là quân dân cán chính VNCH trong những trại tù cải tạo khổng lồ hoặc giết hại vô tội vạ bằng những tòa án vô luân thì CSVN còn trả thù người dân hay nói chính xác là cướp của dân. Cho nên mới có thảm trạng mà tài liệu LHQ đã viết nêu trên. Có thể kể đến vài ví dụ tiêu biểu về sự ác độc của đảng CSVN.
- Đỗ Mười đọc Quyết định của Thủ tướng, đọc Chỉ thị 100 – CP, và triển khai kế hoạch cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh tại thành phố Sài Gòn (đã bị đổi tên thành Tp. HCM) và các tỉnh phía Nam. Đỗ Mười nói:
“Từ sau giải phóng chúng ta đã thực hiện X-1, tập trung bọn ngụy quân, ngụy quyền học tập cải tạo. Đã thực hiện X-2 đánh bọn tư sản mại bản. Bây giờ chiến dịch X-3, quyết liệt nhất, nhằm tiêu diệt tận gốc rễ chủ nghĩa tư bản, tay sai đế quốc Mỹ… Đánh rắn phải đánh dập đầu, ta đã đánh dập đầu rồi, nhưng con rắn tư bản đánh dập đầu nó chưa chế, cái đuôi nó còn nguy hiểm hơn cái đầu. Không giần cho nát cái đuôi của nó, thì nó vẫn tác oai tác quái phá chúng ta… Cho nên chúng ta phải róc thịt chúng ra. Bắt chúng lao động sản xuất, tự làm lấy mà ăn. Phải biết cày ruộng, cấy lúa, trồng ngô. Đất hoang còn nhiều, bắt chúng đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm miếng ăn …”
Đỗ Mười kết thúc buổi triển khai chiến dịch X-3, bằng một mấy cái chém tay như có ‘thượng phương bảo kiếm: “Anh nào, chị nào nhụt ít chí thì lui ra một bên. Kẻ nào tỏ ra nhân nhượng với bọn tư sản là phản bội giai cấp, không phải Bonsevich, có tội với đảng với dân, sẽ bị trừng trị!”.
- Trong văn kiện đại hội đảng năm 1979 chính Thọ đã khẳng định: “Với đường lối đúng đắn của bộ chính trị và toàn đảng, chúng ta đã quét sạch được lũ tư bản mại bản và lấy lại những gì của chúng…”.
- Phạm Văn Đồng thì nói thẳng với báo chí phương Tây và nói rằng những người vượt biên là “Thành phần đĩ điếm, xì ke, trộm cướp chạy theo tàn dư Mỹ Nguỵ”.
Những nỗi đau thương mà chắc chắn trong một bài viết ngắn ngủi không thể gửi gắm hết được là nỗi đau của cả dân tộc. Người dân thì nghẹn ngào nuốt lệ, đau thương trong cảnh chia ly, tù đầy, chết chóc. Người CSVN đã đặt cái chủ nghĩa CS ngoại lai và ảo tưởng đó trên lý tưởng dân tộc, tình yêu đồng bào cho nên sự đau đớn đó đã đổ lên đầu những người dân Miền Nam nói riêng, dân tộc VN nói chung.
Dân tộc VN còn chia rẽ thì chắc chắn sẽ còn tụt hậu, còn nghèo hèn và bằng chứng sau gần nửa thế kỷ “Giải phóng” thì dân tộc VN đã tụt lùi so với ngay cả Campuchia, Lào …Nhưng người CSVN vẫn không thấy điều đó, họ vẫn kiên trì ra rả ngày ngày rằng họ kiên định đi theo chủ nghĩa Mác – Lê, minh chứng là Võ Văn Thưởng mới nhất đã tuyên bố khi nhận chức chủ tịch nước CHXHCNVN.
Người CS không hề biết nhìn nhận thực tế rằng chẳng có nước nào theo chủ nghĩa CS là thành công, cũng chẳng có nước nào cho thấy cái thiên đường XHCN có thật, và người dân VN vẫn cứ phải tìm cách ra xứ người dù phải làm thuê làm mướn bởi vì họ muốn sống tốt hơn ở VN. Người CS vẫn chửi bới VNCH, khoe công lao “ảo tưởng” đánh thắng “Mỹ, Ngụy” mỗi 30/4, vẫn đàn áp những người muốn VN thật sự có tự do, dân chủ.
Tầm nhìn ngắn, bảo thủ, chấp nhân làm tôi tớ cho Trung cộng để giữ ghế độc tài nhằm tham nhũng chính là những thứ mà CSVN đặt lên trên chủ nghĩa dân tôc, đoàn kết, tự do, bác ái, yêu thương. Chính vì thế CSVN không chịu chấp nhận buông dao để bắt tay toàn dân xây dựng VN hòa bình, phát triển.
Giờ đây thì sự chán ghét CSVN không chỉ của những người “Bên thua cuộc” nữa mà là của chung những người dân VN có lương tri, có ý thức.
Giá như CSVN biết yêu thương…Nhưng giá như vẫn chỉ là giá như bởi CSVN không thể có sự yêu thương khi mà họ tham và ác không còn từ ngữ nào tả. Giờ đây, sứ mệnh giải phóng thật sự của dân tộc VN phải thuộc về trách nhiệm và ý thức của người dân VN.
Tháng 4 nữa lại đến, dân tộc VN vẫn còn rất, rất nhiều những tiếng thở dài…
Đặng Chí Hùng
16/03/2023
" GIÁ NHƯ HỌ BIẾT YÊU THƯƠNG " ..... thì còn gì nói nữa ?
Trả lờiXóaThì họ đâu còn là cộng sản . Đâu là cs , thì làm gì có vĩ tuyến 17, có VN War ?
Cải cách ruộng đất nửa triệu người chết , Nhân văn giai phẩm trí thức đi tù .
Mậu thân Huế với khăn tang trắng ngày Xuân , đại lộ kinh hoàng với muà hè đỏ lửa hơn trăm ngàn người chết .... không kể những gài mìn chất nổ , phảo kích trường học , thành phố ...
Ngày tàn cuộc chiến , xác người đầy cửa Thuận An, rải đầy liên tỉnh lộ số 7... cũng vài trăm ngàn , chết vì chạy trốn cs .
Họ sợ cs , họ lao đầu ra biển , họ đâm đầu rừng sâu .... trối chết mong thoát bầy quỉ dữ .... nửa triệu con người chôn thây bụng cá .... biết bao người bỏ xác rừng sâu .
Hồ Điệp nghệ sĩ tài danh với giọng ngâm thơ điêu luyện biệt tích cùng nhóm 11 người giữa rừng già Campuchia !!!! GIÁ NHƯ HỌ BIẾT YÊU THƯƠNG !!!!
GIÁ NHƯ HỌ BIẾT YÊU THƯƠNG
Trả lờiXóaThì đã không biến CHIỀU NAY thành nhà tù từ Nam Quan đến Cà Mau, với ngụy ngữ là trại cải tạo sau khi cướp trọn miền Nam , khiến hàng trăm ngàn dân , cán , chính VNCH gục ngã đau thương nơi tù ngục .
Dân cả nước té ngửa khi thấy sự thật trần truồng là giả dối , lừa mị . Họ bị bóp bao tử qua ngăn sông cấm chợ , qua tem phiếu , qua làm mà không ăn, miệng bị bịt kín .... thế là đua nhau trốn chạy xa lìa quê hương bản quán.
Phía Bắc thì đi Hồng Kông , phía Nam thì đi Mã lai , Thái lan , Nam dương , Singapour ....
Cho tận ngày nay vẫn lũ lượt bỏ nước ra đi Úc châu , Nam dương , Phi ....
Không được thì̀ đi dưới danh nghĩa XUẤT KHẨU LAO ĐỘNG .... thế là gia đình tan tác chia ly : vợ xa chồng chồng xa vợ , con xa cha xa mẹ xa anh chị em ... xa họ hàng quyến thuộc ... làng quê .
Xưa chửi người ĐU CÀNG , liếm gót giầy tư bản .... nay ta cũng đu càng , cũng đi làm nô bộc cho tư bản ... chui cả vào thùng đông lạnh .... chưa kịp liếm giầy tư bản đã chết cóng còng cong !!!!
Quả như người ta nói : cộng sản nói là nói láo , làm là làm bậy !!!!
bạn nghĩ cuộc thảm sát mỹ lai là do ai làm,bạn có phải là người yêu nước không,chúng ta cùng chung một đồng bào mà.Bây giờ quan hệ mình với mỹ phát triển hơn rồi,mình cùng bỏ qua quá khứ để tiếp tục nhé
Xóa" Dân cả nước té ngửa khi thấy sự thật trần truồng là giả dối , lừa mị . Họ bị bóp bao tử qua ngăn sông cấm chợ , qua tem phiếu , qua làm mà không ăn, miệng bị bịt kín .... thế là đua nhau trốn chạy xa lìa quê hương bản quán.
XóaPhía Bắc thì đi Hồng Kông , phía Nam thì đi Mã lai , Thái lan , Nam dương , Singapour ....
Cho tận ngày nay vẫn lũ lượt bỏ nước ra đi Úc châu , Nam dương , Phi ....
Không được thì̀ đi dưới danh nghĩa XUẤT KHẨU LAO ĐỘNG .... thế là gia đình tan tác chia ly : vợ xa chồng chồng xa vợ , con xa cha xa mẹ xa anh chị em ... xa họ hàng quyến thuộc ... làng quê .
Xưa chửi người ĐU CÀNG , liếm gót giầy tư bản .... nay ta cũng đu càng , cũng đi làm nô bộc cho tư bản ... chui cả vào thùng đông lạnh .... chưa kịp liếm giầy tư bản đã chết cóng còng cong !!!!
Quả như người ta nói : cộng sản nói là nói láo , làm là làm bậy !!!!"
Tự nhiên lại nhét Mỹ Lai vào đây ?
Chả ăn nhập gì cả ... rồi yêu nước ? Ngày tôi uống gần 2 lít nước bạn à ; yêu như vậy đủ chưa ?
Mỹ Lai là lính ngoại nhập giết người Việt trong chiến tranh; khi hành quân vùng "xôi đậu " lính họ bị bắn chết , họ tức giận họ trả thù . Và cũng chính lính họ đưa vụ này ra toà án tại Mỹ, nhờ đó thế giới mới biết , mới loa phèng rùm beng : nào là 500 người bị bắn chết , bị quăng lựu đạn ..... Chiến tranh là vậy bạn ơi ! Vẫn đỡ hơn vụ Mậu Thân nhá
Dân Huế cứ Xuân về là hơn 6000 gia đình khăn tang trắng xoá vì người thân bị Việt cộng xỏ xâu, Việt cộng tức là người Việt cộng sản, dắt đi bắn bỏ , dắt đi chôn sống , đập đầu , xỏ kẽm gai qua bàn tay .....
Người Việt giết người Việt như vậy đó; so ra người Mỹ vẫn nhân ái hơn Việt cộng , vì thủ phạm bị truy tố ra toà ; còn vụ Mậu Thân ... thì chìm xuồng ... ỉm đi như gái ngồi cọc !
Chưa kể còn Đại lộ kinh hoàng , trung đoàn pháo Bông Lau làm cỏ dân Huế cả trăm ngàn người , rồi Liên tỉnh lộ số 7 cũng hàng trăm ngàn người gục ngã , xương rải trắng đường ..
Nhớ nhá Mỹ Lai chỉ phóng đại là 500 người chết , do phản chiến Mỹ đưa ra . Mịa Việt giết Việt mới dã man , mới yêu nước đại đồng da diết . Nỡm vừa thôi ...
Lớn lên ai chưa từng hẹn hò ? Ai chưa từng yêu đương ? Âm dương kết hợp , như hai cực nam châm .... ta gọi gia đình .
Trả lờiXóaPhải , GIA ĐÌNH là nền tảng của xã hội , gia đình là viên gạch xây nhà, nhiều nhà tạo thành làng , xã . Tạo thành quốc gia dân tộc .
Cộng sản không thích gia đình , cs không muốn có sự kết hợp mọi người dân ; cs là tam vô , vô gia đình , vô tổ quốc , vô tôn giáo .
Họ chỉ có 1 tôn giáo duy nhất là Các Mác, là đảng búa liềm ; những gì ta thấy ngoài xã hội chỉ là sân khấu , là tuồng diễn .... cs chia để trị , đập nát gia đình , chặt lìa tình cảm , khiến con người thành vô tâm.
Tình yêu chỉ là giả dối , đậy che cho đòi hỏi tính dục
Quốc gia dân tộc chỉ để đánh lừa , để cs lợi dụng cướp chính quyền thôi ; thế giới đại đồng mới là đích đến , toàn cầu hoá là tên gọi mới .... không còn biên cương , không còn lãnh thổ .
Con người tương lai sống như người máy , robot, ai cũng có tín chỉ xã hội . Tín chỉ xã hội tốt thì có ăn có chơi , tín chỉ xã hội xấu thì nằm nhà ... chờ đào thải .
Gia đình dần dần đi vào hư vô: vì gia đình không phải tạo lập bởi tình yêu nam nữ . gia đình cs là gia đình tạo bởi nhục dục giữa vật và vật .... loại bỏ giới tính ! Phá thai là gì ? là hành động giết người , không phải giết kẻ thù , mà giết chính con mình !!! Đề cao vô tâm vô cảm , những từ chồng , vợ sẽ triệt tiêu vì lỗi thời .
Thế nên càng xuất khẩu lao động nhiều , càng tốt ; hiện giờ nhà nước gọi là quốc sách . Quốc sách vì nó đưa gia đình đến chỗ tan nát , xé toạc tình thâm .... để tiến tới vô gia đình vô tổ quốc vô tôn giáo .... đó là chủ nghĩa toàn cầu WEF họp tại Davos hàng năm bàn tính của các đại gia chóp bu , định đoạt vận mạng cho các con vật trên quả đất !!!!
Chờ đi ..... global warming ..... thời tiết đổi thay vì quả đất ấm .... phải xanh hoá địa cầu ....xài chất độc Lithium chứ không xài chất độc dầu , than , khí đốt .... Rõ nỡm !!!